HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 652

- Thưa mẹ, có phải mẹ tìm tôi không?
- Đúng vậy, thưa ông - Catherine đáp - Ta muốn cho ông thấy một bằng
chứng cuối cùng về sự gắn bó của ta đối vớỉ ông. Chúng ta đang ở trong
giờ phút tối hậu: đức vua đang hấp hối và Người muốn gặp ông.
- Gặp tôi ư? - Henri giật mình vì mừng rỡ hỏi.
- Đúng thế, gặp ông. Ta biết chắc rằng có người đã báo với đức vua, không
những ông nuối tiếc ngai vàng Navarre mà lại còn nuôi tham vọng cả với
ngai vàng nước Pháp nữa.
- Ôi!
- Điều đó là không đúng, ta biết thế, nhưng đức vua Người tin như thế và
không nghi ngờ gì nữa, cuộc nói chuyện Người sắp đành cho anh đây là để
bẫy anh.
- Tôi ấy à?
- Ừ. Charles trước lúc chết muốn biết rõ ông ta có thể hy vọng hay e ngại
điều gì ở anh. Anh phải chú ý tới những câu trả lời của anh, nó sẽ quyết
định những mệnh lệnh cuối cùng của đức vua đối với anh, đó có nghĩa là sự
sống hoặc cái chết của anh.
- Nhưng Người sẽ đề nghị với tôi cái gì chứ?
- Ta làm sao biết được! Chắc là những chuyện không thể có được thôi.
- Thế thưa mẹ, mẹ cũng không đoán ra ư?
- Không, nhưng ta giả sử, chẳng hạn như là…
Catherine ngừng lại.
- Gì cơ?
- Ta đoán rằng khi thấy anh có những tham vọng như người ta nói, đức vua
muốn nghe từ chính miệng anh nói ra cái tham vọng đó. Anh cứ coi như là
người ta định đánh bẫy anh như ngày xưa người ta giương bẫy ra cho
những kẻ có tội để có được lời khai mà không cần tới nhục hình - Catherine
nói tiếp vừa chằm chằm nhìn Henri - Giả sừ là Người sẽ đề nghị đến anh
việc cai trị, hay thậm chí cả quyền nhiếp chính chẳng hạn.
Một niềm vui khôn tả xiết trào dâng trong trái tim bị bóp nghẹt của Henri,
nhưng ông đoán ra ngón đòn và cái đầu óc kiên cường nhưng mềm dẻo ấy
lại bật lại ngay sau đó:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.