HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 81

Claude vâng lệnh, Catherine nắm lấy tay cô:
- Cô nói gì với nó thế, đồ bẻo lẻo? - Bà vừa thì thầm vừa xiết tay con gái
đến nỗi cô ta phát kêu lên.
- Thưa bà - Henri dù không nghe thấy gì vẫn không để lọt qua mắt cải màn
kịch câm đó của Thái hậu với Claude và Marguerite. Ông bèn nói với vợ:
- Thưa bà, bà có ban cho tôi cái vinh hạnh được hôn tay bà không?
Marguerite chia cho ông ta một bàn tay run rẩy.
- Bà ta đã nói gì với bà vậy? - Henri vừa thì thầm vừa cúi mình xuống để
ghé môi vào bàn tay ấy.
- Nói là đừng có ra khỏi Louvre. Nhân danh thượng đế, xin ông cũng đừng
có đi.
Đó là chỉ một tia chớp, nhưng dù ngắn ngủi đến mấy, nhờ ánh sáng của nó,
Henri đã đoán ra cả một mưu đồ.
- Chưa hết – Marguerite nói - Đây có một bức thư mà một quý tộc
Provençal đã đem tới.
- Ông de Mole phải không?.
- Vâng.
- Cảm ơn bà!
Ông vừa nói vừa cầm thư và nhét vào áo ngắn của mình rồi đi qua trước
mặt bà mẹ vợ đang ngẩn người. Ông tới tỳ tay vào vai gã người xứ
Florence.
- Thế nào, ông cả René? - Ông hỏi - Dạo này buôn bán ra sao?
- Thưa đức ông, khá lắm - Kẻ đầu độc trả lời với một nụ cười phản phúc.
- Ta tin là thế - Henri nói - Khi mà ông là người cung cấp hàng cho tất cả
những mái đầu có gắn vương miện của nước Pháp và nước ngoài.
- Trừ cái đầu của vua Navarre - Gã người Florence trơ tráo đáp lại.
- Quái quỷ, ông cả René này - Henri nói tiếp - Ông có lý lắm. Ấy vậy mà
bà mẹ tội nghiệp của ta vẫn thường mua hàng của ông đã giới thiệu ông với
ta khi bà mất đấy. Ông cả René, hãy đến gặp ta ngày mai hoặc ngày kia tại
phòng của ta và đem cho ta những hàng mỹ phẩm tốt nhé.
- Chẳng phải là loại thường đâu - Catherine vừa nói vừa mỉm cười vì người
ta nói rằng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.