HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 130

Trương Dân bưng hộp cơm bước lại, nói: “Mông Phong, cậu nhìn trong

sân kìa.”

Thím Vu đang phát cháo ở sân giữa của nhà máy hóa chất, Mông Phong

ngước mắt quét qua một lượt, Trương Dân tiếp: “Chúng ta thuộc nhóm nào
đây? Liệu có gây ra ảnh hưởng gì xấu không?”

Mông Phong cũng đã phát hiện ra điều này, chỉ trong vòng mấy ngày

ngắn ngủi, chỗ này đã hình thành nên hai phe rõ rệt. Trừ nhóm người Mông
Phong, Lưu Nghiễn ra thì phe thứ nhất là vài người thuộc nhóm chạy nạn
đợt ba, những người này do Lưu Nghiễn tuyển vào nên đều ngồi cách
Mông Phong không xa, dường như đang đi theo một người dẫn đầu.

Phe thứ hai tập trung bên ngoài công xưởng thì là chân tay tâm phúc của

Lâm Mộc Sâm, lúc này đã ăn sáng xong đang ngồi đánh bài.

Mông Phong nói: “Cũng chẳng biết nữa.”
“Tôi cho rằng đây không phải là hiện tượng hay.”
“Anh sợ rồi?”
Trương Dân cười: “Đương nhiên là không. Nhưng như thế này không có

lợi cho việc đoàn kết.”

Mông Phong hỏi: “Anh nhìn đám nhóc du côn kia xem, nếu cho anh một

khẩu súng thì anh xử lý được mấy thằng?”

Trương Dân nghĩ một lúc rồi đáp: “Tôi không tùy tiện giết người.”
Mông Phong: “Đấy chẳng phải là chuyện quan trọng! Thế nếu cho anh

một cây súng trường thì sao?”

Trương Dân mỉm cười: “Tất cả đều không phải là đối thủ.”
Mông Phong nói: “Toàn một lũ du côn lắt nhắt, chỉ vài đường là có thể

giải quyết được ngay, chẳng cần phải sợ chúng.”

Trương Dân húp một ngụm cháo, nói: “Lưu Nghiễn chắc cũng biết rõ

điều này đúng không? Biết rằng cậu sẽ bảo vệ cậu ấy.”

Mông Phong chẳng thèm để tâm: “Ai mà biết được tên nhóc đó nghĩ gì

chứ. Đúng rồi, có một việc rất quan trọng phải bàn với anh đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.