HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 128

lãng phí đạn dược.”

Lâm Mộc Sâm chậm rãi gật đầu: “Anh muốn cậu huấn luyện mọi người.

Mà tên nhóc họ Trương ấy, khả năng của nó thế nào?”

Mông Phong đáp: “Lúc còn tại ngũ anh ta là lính bắn tỉa, nói thật thì anh

ta có khi còn giỏi hơn tôi.”

Lâm Mộc Sâm mỉm cười: “Nhìn không ra.”
Mông Phong nói: “Tay của anh ta rất vững, đó là do đã qua huấn luyện

chính quy, những người như vậy thường không để lộ sát khí hay vẻ mặt
hung hãn đâu, anh không nhìn ra cũng bình thường.”

Lâm Mộc Sâm: “Thế nên, để mọi người có thể chống lại được đám thây

ma, anh dự định giao đám đàn em cho các cậu huấn luyện, bao gồm cả anh,
tất cả sẽ theo các cậu học bắn súng.”

Mông Phong nói: “Không có đủ đạn, mà súng cũng chẳng đủ.”
Lâm Mộc Sâm hất mặt về phía tấm bản đồ ra hiệu: “Vì thế mấy hôm

nữa, cậu dắt theo mấy người qua đó trộm về, vị trí của kho vũ khí đã được
đánh dấu trên bản đồ rồi.”

“Đó là doanh trại quân đội, anh có biết đó là nơi thế nào không? Tất cả

đều là quân binh đã qua huấn luyện chính quy cả đấy.”

“Mấy hôm trước anh đã cho người qua đó thăm dò, chỗ đó đã biến thành

doanh trại thây ma rồi. Người bên trong đều đã chết hết, ngoài binh lính ra
thì còn có không ít thường dân, tất cả đều được chuyển tới từ thành phố S.”

“…”
“Vì doanh trại quân đội là nơi khép kín nên cả chục ngàn thây ma trong

đó đều không ra được. Thứ anh cần là vũ khí đạn dược trong kho, làm thế
nào để giải quyết vấn đề này, cậu có ba ngày để suy nghĩ. Cậu đi tìm anh
chàng họ Trương đó bàn bạc thử xem, sau đó cho anh một phương án, đến
giờ thì dẫn vài người qua đó, tìm cách lọt vào trong. Đạn dược súng ống
thuốc men, cái gì hốt được là hốt ra hết.”

Mông Phong không gật đầu, cũng chẳng lắc đầu, chỉ nheo mắt suy ngẫm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.