HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 167

Vụ cãi lộn này rất ầm ĩ, biết nội tình chỉ có vài người ít ỏi, trong sân toàn

là những người hóng xem kịch vui, đứng châu đầu ghé tai thì thầm bàn tán.

Trương Dân: “Mày thề đi! Sau này tuyệt đối không được đụng vào

Quyết Minh! Tao không sợ giết người đâu! Không sợ giết người đâu!”

Lão mập răng vàng kia vội luôn mồm cam đoan: “Không đụng thì không

đụng, có làm gì nó đâu chứ!”

“Được rồi.” Lưu Nghiễn lên tiếng: “Trương Dân, thu súng lại, về phòng

đi.”

Trương Dân chậm rãi thu súng, không nhịn được gằn giọng: “Mày nhớ

kỹ cho tao.” Dứt lời xoay người đi về phía Quyết Minh, nắm lấy tay cậu bé.

“Cứ đợi mà xem, thằng đĩ lăng nhăng…” Lão mập lúc này mới gượng

đứng dậy, mắng Quyết Minh một câu tục tĩu, lại còn giơ ngón giữa sau lưng
Trương Dân.

Chỉ trong tích tắc, Trương Dân quay phắt người, không chút do dự bóp

cò súng!

“Đoàng!” Giữa trán lão mập xuất hiện lỗ máu!
Cả cái sân rộng lớn lặng ngắt như tờ, lão mập răng vàng trợn tròn mắt, vẻ

mặt bàng hoàng không tin nổi ngã ngửa ra sau, lăn quay ra đất.

Trương Dân một tay vẫn nắm chặt Quyết Minh, đứng im một lát rồi khẽ

nói: “Bảo Bối, ba sẽ mang con đi, đừng sợ.”

“Đứa nào nổ súng dưới kia thế hả?!” Trên tầng ba, tiếng quát của của

Lâm Mộc Sâm rốt cuộc cũng vang lên.

“Tôi.” Trương Dân đáp.
“Sao lại nổ súng, cậu giết lão Vương rồi?”
“Lão dám táy máy tay chân với con tôi.”
Lâm Mộc Sâm chống hai tay lên lan can nhìn xuống, Trương Dân và

Quyết Minh ngẩng cao đầu, mắt đối mắt với gã.

“Cậu có con từ khi nào thế?” Lâm Mộc Sâm cười hỏi: “Tên là gì?”
Lưu Nghiễn nháy mắt ra hiệu cho Mông Phong, anh bèn chen lời:

“Thằng bé tới cùng lúc với anh Trương.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.