HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 331

“Dây thừng của lính nhảy dù.” Trương Dân nói: “Sao lại có lính nhảy dù

ở đâu ra?”

Bọn họ đứng trên đỉnh núi nhìn xuống dưới, mây và núi trập trùng, ráng

đỏ hoàng hôn đang rực sáng.

“Đây là một tháp sóng phát thanh.” Lưu Nghiễn gọi: “Quyết Minh! Lôi

radio ra đây!”

Quyết Minh đang đội một cái mũ len dày cộp, tai đeo tai nghe, đứng

dưới tháp tín hiệu, kéo cần ăng ten ra hết cỡ hướng về phía tháp, vặn nút dò
sóng từ phải sang trái, rồi lại chuyển từ trái sang phải.

Từ đầu đến cuối đều lặng thinh.
“Trèo lên thử xem?” Mông Phong đề nghị: “Để đầu ăng ten lại gần một

chút, anh thấy nếu để cho nó chạm vào đỉnh nhọn của tháp thì…”

“Em không chịu nổi nhất là điểm này ở anh đấy, Mông Phong.” Lưu

Nghiễn ngán ngẩm “Xem hướng dẫn sử dụng trước khi dùng đồ lãng phí
thời gian của anh lắm à?”

Mông Phong: “Ba anh vẫn hay làm vậy mà, lúc đi bộ thì cần ăng ten

phải…”

Lưu Nghiễn: “Trong trường hợp này suy nghĩ của anh và ba anh sai bét,

chúng ta đã đứng dưới tháp sóng rồi. Nó không có tín hiệu nghĩa là không
có tín hiệu! Anh có hướng tới chỗ nào cũng vậy thôi! Cho dù anh có treo
Quyết Minh lên đỉnh tháp thì cũng chẳng thu được tín hiệu gì hết!”

Mông Phong máu nóng nổi lên: “Bà ngoại của em thì cũng chẳng hơn gì,

Lưu Nghiễn! Hồi trước tới nhà em, bà ngoại em đến điều khiển từ xa của
tivi cũng không biết dùng, cứ thế vỗ thẳng lên tivi! Vỗ lên tivi thì chuyển
được kênh à?! Em vỗ thử cho anh xem?!”

Lưu Nghiễn: “Đủ rồi!”
Trương Dân cười bò ra đất, Quyết Minh thì căn bản chẳng nghe thấy hai

người kia nói gì, cậu bé còn đang chìm đắm trong những tín hiệu của người
ngoài hành tinh, ôm radio đi theo sau Lưu Nghiễn.

Mông Phong trở về đánh xe lại, hỏi: “Giờ đi đâu đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.