HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 399

Lưu Nghiễn nhìn Lại Kiệt không nói gì, bỗng nhiên lại đổi đề tài: “Bọn

thây ma có trí lực.”

Lại Kiệt thờ ơ nói: “Ờ, vậy thì sao?”
Lại Kiệt gục gặc đầu, cầm xấp giấy thử trong tay lật qua lật lại nghịch,

xem ra có vẻ còn muốn ăn thêm tờ nữa.

Lưu Nghiễn chau mày tiếp: “Chúng đã bị đột biến? Hay là đã tiến hóa?

Có chỉ số thông minh nhất định? Tương đương với chỉ số thông minh của
con người ở độ tuổi nào?”

Lại Kiệt: “Cậu không gia nhập chúng tôi, không thể nói cho cậu biết

được, tổ chức đã hạ lệnh tuyệt mật, tuy lần đầu tiên gặp mặt tôi đã…”

Lưu Nghiễn không thèm nể nang ngắt lời: “Bọn họ cũng biết chuyện này

rồi và cảm thấy rất lo sợ, có phải thế không? Anh có từng nghĩ qua, nếu
bọn thây ma cứ tiến hóa theo chiều hướng này thì cuối cùng sẽ như thế nào
không?”

Lại Kiệt: “Không thể trả lời.”
Lưu Nghiễn lùi ra sau vài bước đề phòng Lại Kiệt tức giận động thủ, rồi

nói vẻ tiếc nuối: “Anh căn bản chẳng biết gì cả, cùng lắm chỉ thuộc hết
quyển tài liệu bé xíu kia là hết. Virus gì đó cũng là do anh học thuộc lòng
chứ gì.”

Lại Kiệt: “…”
Lại Kiệt định đứng dậy thì Lưu Nghiễn đã co chân chạy mất dạng.
Giây phút đó, Lại Kiệt có cảm tưởng rằng mình vừa bị chơi một vố.
“Cho dù cậu muốn gia nhập cũng chẳng được đâu nhé, tổ chức đã ra

lệnh, không được tiếp nhận bất kỳ thành viên nào không thuộc thành phần
chiến đấu. Sinh viên các cậu cuối cùng cũng bị ép đưa đến Trung tâm tị nạn
thôi!” Lại Kiệt đứng từ xa hô với theo.

Đêm đến, Lưu Nghiễn trằn trọc trở mình, Mông Phong cũng chưa ngủ

được.

“Anh sẽ đi với em chứ? Đến chỗ tránh nạn ấy, Mông Phong?” Lưu

Nghiễn cất tiếng hỏi trong bóng tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.