HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 470

Đúng mười giờ, Lại Kiệt tắt đèn, Lưu Nghiễn cũng không đọc sách nữa,

tắt máy tính bảng đi ngủ.

Trong bóng tối, giọng Lại Kiệt vang lên: “Lưu Nghiễn, bạn trai cậu cho

phép tôi theo đuổi cậu đấy.”

Lưu Nghiễn: “…”
Lại Kiệt: “Xuống giường tôi ngủ không? Tôi chân thành mời cậu.”
Lưu Nghiễn: “Dân lính các anh buổi tối lên giường còn có thói quen tán

dóc, không sợ bị Trịnh Phi Hổ…”

Lưu Nghiễn vừa thốt ra tên của Trịnh Phi Hổ, hai cái giường bên dưới

cùng lúc chấn động, Mông Phong và Lại Kiệt đều co giật theo phản xạ có
điều kiện.

Lưu Nghiễn: “Không sợ bị ông ấy cho xơi tát tai à?”
Mông Phong: “Này, đội trưởng, anh mà hẹn hò với cậu ta thì tôi dám cá

chỉ vài ngày là anh hối hận.”

Lại Kiệt nói vẻ rất nghiêm túc: “Tại sao?”
Mông Phong châm chọc: “Loại người như họ, trong đầu chỉ toàn là công

thức, lực học, tích phân…”

Lưu Nghiễn: “Không ngờ anh còn biết tích phân cơ đấy. Quả nhiên là

không thể trông mặt mà bắt hình dong.”

Mông Phong không thèm để ý đến Lưu Nghiễn, tiếp: “Bọn họ chỉ biết

đến lý thuyết. Lý thuyết là gì nào? Lý thuyết là một loại thái độ nghiêm
khắc cẩn thận của khoa học, dưới sự chỉ thị của thái độ này, bất kể anh hỏi
cậu ta cái gì thì câu trả lời có được bao giờ cũng là ‘trên lý thuyết’! Cậu ta
không nói là có, cũng không nói là không, bao giờ cũng chừa cho mình một
con đường lui. Vì thế, ‘trên lý thuyết’ thì là một chuyện, trên thực tế lại là
chuyện khác. Một chuyện cho dù sai cũng có thể dễ dàng nói lại, không cần
phải chịu bất cứ trách nhiệm gì.”

Lưu Nghiễn: “…”
Mông Phong: “Nói ví dụ nhé, anh nói với cậu ta là ‘anh yêu em’, cậu ta

sẽ gật đầu bảo ‘biết rồi’. Anh hỏi cậu ta ‘em yêu anh không’, lúc này cậu ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.