CHƯƠNG
5
BÙNG PHÁT
L
àng sinh viên thành phố S.
Cảnh sát đã phong tỏa hầu hết các con đường, sinh viên đang được chia
thành các nhóm di tản dưới sự bảo vệ của quân đội. Hiện có sáu trường đại
học, phân thành hai khuôn viên lớn là Đông và Tây, đây là khu tập trung
nhiều trường đại học danh tiếng và có quy mô lớn nhất của vùng Hoa Nam.
Từ bắc chạy về phía nam, xe buýt của Học viện Chính trị và Pháp luật đã
chuyển bánh, lướt qua xe của Lưu Nghiễn. Lưu Nghiễn ngoái cổ nhìn ra,
thấy đám sinh viên trên xe cười đùa rộn rã, hào hứng cứ như thể đang được
đi dã ngoại mùa thu vậy.
Bên ngoài khu liên hợp ba trường đại học, một cảnh sát vũ trang chặn xe
của Lưu Nghiễn lại.
Lưu Nghiễn xuất trình thẻ sinh viên, Mông Phong lúc này đang lái xe thì
không lên tiếng, để cho Lưu Nghiễn ra mặt.
Lưu Nghiễn hỏi: “Tình hình bây giờ thế nào?”
Viên cảnh sát đáp: “Dịch dại bùng phát. Cậu nhóc, trên người có bị
thương không thế? Nếu có thì phải đi kiểm tra rồi tiêm phòng ngay.” Nói
xong chỉ về phía đằng xa, ở đó đã dựng mấy chiếc lều vô trùng.
Lưu Nghiễn đáp: “Không có, bọn em vừa từ nhà lên. Ở đây đang cho di
tản à? Di tản về đâu?”
Viên cảnh sát: “Những người còn khỏe mạnh tạm thời được cách ly,
chuyển đến doanh trại quân đội Hoa Nam cách đây hai trăm cây số. Về
trường tìm thầy viện trưởng, các thầy cô hướng dẫn sẽ sắp xếp cho các cậu.