HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 522

Tiếu Lị ngước đôi mắt đỏ hoe nức nở hỏi: “Anh của chú và San San

đâu?”

Trương Dân: “Em… Thôi nói về chị trước đi, chị có một mình thôi à?

Chị dâu, em cứ tưởng là chị không còn nữa, sao chị lại ở đây?”

Tiếu Lị đáp: “Hôm đó chị cãi nhau với lão Vương nên bỏ về nhà mẹ,

cùng ngày nghe được thông báo ở bên ngoài bùng nổ dịch chó dại, cũng
chẳng rõ tình hình thực tế ra sao, chị không liên lạc với anh chú được, đành
phải theo bạn bè lên xe di tản.”

Trương Dân an ủi: “Vậy là mừng rồi, anh…”
“Ông ấy chết rồi đúng không?” Tiếu Lị cầm nước mắt, run giọng hỏi:

“Còn San San?”

Trương Dân thuật lại chuyện lúc anh gặp được Vương Bác, tóm tắt quá

trình phát bệnh, cuối cùng thở dài.

“Em theo mấy người bạn chạy nạn.” Trương Dân kể chi tiết: “ Cuối cùng

được quân đội đón tới đây, mới đến hồi tháng Tư này thôi.”

Tiếu Lị bi thương dán mắt vào cốc cà phê, không nói năng gì.
Trương Dân lại hỏi: “Bạn của chị là quân nhân à?”
Tiếu Lị đáp: “Anh ấy là lữ đoàn trưởng thuộc quân khu Hoa Nam.”
Trương Dân tức khắc hiểu ngay, anh thở dài không nói gì thêm, chỉ gật

gật đầu.

“Chuyện trước kia, cứ cho qua đi.” Trương Dân trầm ngâm rồi tiếp:

“Hãy sống thật tốt, chị dâu ạ.”

“Chú đang chờ Quyết Minh tan học hả?” Tiếu Lị lau nước mắt, lại hỏi.
Trương Dân mỉm cười gật đầu, anh nói: “Chị thì sao?”
Tiếu Lị đáp: “Con gái của anh bạn đang học lớp bổ túc, hôm nay nó thi

phân ban, chị tới… đón con giúp anh ấy.”

Lời còn chưa dứt, bỗng có một người bước tới sau Tiếu Lị, cất tiếng gọi:

“Tiểu Lị.”

Tiếu Lị vội bật dậy, hỏi: “Sao anh lại đến đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.