HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 569

Ai nấy tức tốc lẩn như trạch, còn sót mỗi Lưu Nghiễn và Tiểu Quân ngơ

ngác đứng đó, Trịnh Phi Hổ gầm lên: “Ai cho mấy cậu trở về?! Có nhiệm
vụ không lo chấp hành mà chạy tới vùng biển quốc tế làm cái gì?! Tổng bộ
đã cho phép các cậu quay về chưa hả?!”

Vương Dương xoay người vắt giò chạy trốn, thành viên đội Thiên Lang

đều biến mất tăm, Lại Kiệt hét lớn: “Thưa huấn luyện viên! Xin nghe em
giải thích!!”

Trịnh Phi Hổ lao vút theo như một cái bóng, từ sau lưng tung ra một

cước trời giáng, Lại Kiệt bị đạp bay thẳng ra ngoài, ngã dúi một đống, nằm
trên sàn cả buổi không cục cựa nổi.

Mông Phong ngó trái liếc phải toan kiếm một chỗ ẩn núp, ngờ đâu Trịnh

Phi Hổ vừa bật người nhoáng cái đã phóng tới trước mặt, anh cam chịu
nhắm tịt mắt, trên bụng ăn ngay một cước, ngã vào kho trực thăng, lộn một
vòng, không động đậy.

“Còn giả vờ! Đứng dậy hết cho ông!”
Trịnh Phi Hổ đi qua đi lại trước mặt mọi người, gầm lên một tiếng trời

long đất lở, vung tay tung một quyền đánh bay Văn Thư Ca, tóm áo Lý
Nham ném vèo tới chỗ Lại Kiệt, còn bồi thêm cho mỗi người một cước,
khiến Lại Kiệt vừa mới gượng đứng lên đã bị đạp nằm bẹp ra đất run lẩy
bẩy.

Lưu Nghiễn: “…”
Tiểu Quân: “…”
Tiểu Quân nép sát rạt vào tường, dè dặt nhích người từ từ kiểu cua bò,

rồi nhón chân chạy biến vào kho trực thăng bên kia. Vương Dương run lẩy
bẩy, núp ở lối thoát hiểm ngoắc ngoắc cậu ta chạy tới, đoạn túm áo Tiểu
Quân xách lên, vèo một cái chạy thục mạng, đi tìm huấn luyện viên K1 báo
danh.

Trịnh Phi Hổ chuyển bước về phía Lưu Nghiễn, cậu thấy vậy chân nhũn

ra như hai cọng bún.

“Lưu Nghiễn.” Trịnh Phi Hổ không đạp Lưu Nghiễn mà giơ tay ra hiệu,

giọng lạnh toát: “Qua bên kia.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.