HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 81

Lưu Nghiễn hơi cáu kỉnh: “Thích anh đó! Là tự anh bỏ đi trước đấy chứ.

Anh đi được một lần, nhưng em chắc chắn không để anh đi lần hai đâu. Lúc
sư huynh nhường cho em đi sơ tán, chẳng phải em vẫn nhảy xuống theo
anh đấy còn gì?”

Mông Phong đáp: “Anh cũng luôn thích em. Hiện giờ cần đến anh, cuối

cùng mới chịu nói thật đấy nhỉ?”

Lưu Nghiễn cười gian xảo: “À không, câu vừa rồi là em nói đùa thôi.”
Mông Phong ngó Lưu Nghiễn một lúc, sau đó lịch sự đáp: “Ừ, anh cũng

đùa thôi.”

Anh mở cửa bên ghế phụ lái, hệt như một quý ông lịch sự mời Lưu

Nghiễn lên xe, giơ ngón giữa tay trái ra chỉa vào cậu, sau đó về ngồi vào
ghế lái, khởi động xe.

Những người còn lại cũng đã ăn xong, đang ngồi ven đường nghỉ ngơi.

Mông Phong bóp còi vài tiếng, tất cả lục tục lên xe. Anh quay đầu xe chạy
xuống quốc lộ, bên giao lộ cắm một bảng chỉ đường: Dụ Trấn 8 km.

“Làm theo lời cậu ấy sao?” Lưu Nghiễn hỏi.
Mông Phong tự nhiên hiểu được ý của Lưu Nghiễn: Đi đến chỗ mà Lý

Tung đã dặn dò trước khi chia tay.

“Thử vận may xem.” Anh đáp: “Còn hơn đi loanh quanh không có mục

đích. Chưa nói đến thức ăn nước uống, xăng xe cũng là cả vấn đề, thế nào
rồi cũng có lúc cạn bình thôi. Anh là bộ đội đặc chủng chứ không phải thần
đèn Ả Rập, kiểu gì cũng phải tìm đến tổ chức để nương tựa.”

Lưu Nghiễn: “Cái đấy gọi là thần đèn của Aladin chứ không phải thần

đèn Ả Rập…”

Mông Phong tức tối: “Em không bắt bẻ anh thì chết à?!”
Lưu Nghiễn phá lên cười, lấy ra một quyển sổ ghi chép.
Ngày 12 tháng 8 năm 2012.
Đại dịch thây ma lần lượt bùng nổ ở thành phố Z và thành phố S, không

biết còn có bao nhiêu người sống sót.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.