HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 80

nắng lên, mưa rơi cỏ mọc, có lẽ căn bản chẳng biến đổi gì nhiều, có chăng
chỉ là càng trong lành tươi đẹp hơn.

Lưu Nghiễn lắc đầu cười khổ, Mông Phong hỏi: “Em đang nghĩ gì vậy?”
Lưu Nghiễn đáp: “Đang nghĩ xem sự việc lần này có chỗ nào tốt, chỗ

nào xấu.”

Mông Phong nói: “Chỗ tốt ấy à, là không cần phải vắt óc kiếm tiền mua

nhà, cũng chẳng phải nơm nớp dòm ngó sắc mặt thằng cha quản lý ở công
ty nữa, lại càng không cần mỗi ngày gõ cửa nhà người ta rồi nịnh nọt để
bán bảo hiểm…”

Lưu Nghiễn bật cười, Mông Phong nhìn cậu, lại hỏi: “Buồn cười lắm à?

Chắc là đối với em mà nói, mọi chuyện đều tồi tệ chứ gì? Chỉ còn một năm
nữa là em tốt nghiệp rồi, phen này nghiệp học thế là teo, ôi tương lai tươi
sáng của chàng thạc sĩ…”

Lưu Nghiễn đáp: “Ừ nhỉ? Cả bằng tốt nghiệp cũng không lấy được nữa,

em đoán là đám đàn em bị rớt môn chắc đang tìm vui trong nỗi buồn đây.
Dù vậy thì ít nhất chúng mình lại được ở bên nhau. Em còn tưởng cả đời
này sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa cơ.”

Mông Phong nổi giận: “Em nói dối.”
“Không đâu, em thề là em nói thật. May mà nhờ có anh, không thì em đã

tiêu rồi.”

“Trước kia anh vẫn muốn làm rất nhiều chuyện cho em, chỉ là chưa có cơ

hội mà thôi.” Mông Phong khẽ nói.

“Khi có cơ hội thì anh tỏ ra rất hấp dẫn nhé. Anh thật sự không hợp với

cái việc bán bảo hiểm chút nào. Chuẩn bị đi làm anh hùng đi là hơn.”

“Em thích anh hùng à? Hối hận trước kia đã trót dại để anh hùng ra đi?”
“Anh có phải anh hùng hay không đối với em không quan trọng. Thật ra

em vẫn luôn rất…”

“Rất gì?”
Lưu Nghiễn lặng thinh không hé lời, Mông Phong liền gặng hỏi: “Rất cái

gì? Này thạc sĩ Lưu Nghiễn, cậu nói tiếp đi chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.