HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 78

Lưu Nghiễn thuyết phục: “Lên đi! Đừng đứng đó lề mề nữa! Cậu muốn

mọi người chết chung sao?!”

“Tớ đã bị cắn.” Rốt cuộc Lý Tung cũng chịu nói thật.
Mông Phong và Lưu Nghiễn cùng lặng người, Lý Tung gật đầu chào:

“Tạm biệt, nhớ chú ý an toàn.”

Lâm Tinh Thư mở to đôi mắt sưng đỏ, sững sờ nhìn Lý Tung vẫn đứng

ngoài xe, chàng trai mỉm cười vẫy tay với bạn gái của mình. Mông Phong
lại khởi động xe, từ từ chạy ra cổng sau.

Lý Tung đuổi theo vài bước, từ xa gọi với theo: “Tiểu Thư, đừng giận

nhé, anh yêu em!”

Lâm Tinh Thư khóc òa lên, sống chết đòi xuống xe, Lưu Nghiễn quát:

“Giữ cô ấy lại!”

Thím Vu và Thôi Tiểu Khôn vội vàng ghì chặt cô gái, thím Vu không

ngừng an ủi: “Con gái à, đừng tự tử, ngoan, con phải gắng sống thật tốt
chứ.”

Mông Phong nhìn vào kính chiếu hậu, thấy Lý Tung xoay người, mệt

mỏi cất bước về phía khuôn viên trường đang bị bè lũ thây ma tàn phá,
vòng qua một khúc ngoặt rồi mất hút.

Anh đặt tay lên cần gạt, vào số. Lưu Nghiễn lặng lẽ vươn tay, áp lên mu

bàn tay rắn rỏi ấm áp của anh.

Mông Phong trở tay, khẽ nắm lấy tay Lưu Nghiễn, tựa như quay lại lúc

cả hai còn hò hẹn thời cấp ba vậy.

Hồi đó, Lưu Nghiễn ngồi bàn trước, Mông Phong ngồi bàn sau, lúc Lưu

Nghiễn nhớ anh thì lại thả người tựa vào ghế, buông thõng tay, Mông
Phong sẽ vờ gục đầu xuống bàn, luồn tay xuống phía dưới nắm lấy tay cậu.

Đêm xuống, thần kinh của mọi người cuối cùng cũng có thể thả lỏng, xe

theo đường chạy khỏi nội thành. Không có một bóng cảnh sát giao thông,
cũng chẳng thấy quân đội.

Thành phố S giống như một thành phố chết. Màn đêm buông xuống, đèn

đường vẫn sáng nhưng hai bên phố xá thì hoang vu vắng lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.