HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 77

“Cậu không lên sao?” Lưu Nghiễn hỏi.
Chàng trai ghé sát bên mép cửa kính, đáp: “Tớ còn có việc. Tiểu Thư,

đừng khóc nữa, ngoan nào.”

“Anh lên đi! Lý Tung!” Cô gái khóc nấc lên: “Vẫn còn chỗ mà!”
Lý Tung nhỏ nhẹ an ủi bạn gái mấy câu, Mông Phong không dám nấn ná

thêm, từ từ khởi động ô tô, chàng trai lại nói: “Tôi phải sang Học viện
Hành chính bên kia một chuyến.”

“Đừng có đùa!” Lưu Nghiễn không kìm được hét lên: “Cậu định đi chết

đấy à!”

Lý Tung đáp: “Lưu Nghiễn, bao thuốc lá này cho cậu. Mọi người hãy đi

về hướng bắc đến đường cao tốc, qua con sông phía bắc Dụ Trấn thì ra khỏi
đường cao tốc, lại tiếp tục đi về phía tây, khoảng chừng ba tiếng đi xe.”

“Mấy người bạn của tớ mới gọi điện tới, nói bây giờ chỗ nào cũng có

thây ma, không thể trông cậy vào sự hỗ trợ của quân đội được nữa, bảo tớ
tìm họ tập hợp. Bọn họ có rất nhiều người, tầm trên dưới bốn chục, đều là
xã hội đen cả. Cậu mang Tiểu Thư theo, tìm người đứng đầu là anh Sâm.
Họ đã từng gặp cô ấy rồi, bảo với họ rằng tớ phải đi cứu em trai, xong rồi
sẽ lập tức đến tìm mọi người! Đi! Đi mau đi!”

Mông Phong lại dừng xe, tay giữ chặt vô lăng, nhoài người qua chỗ Lưu

Nghiễn, hô: “Cậu lên đây, muốn đi Học viện Hành chính phải không?
Chúng ta nghĩ cách cứu em trai cậu, cứu được rồi thì cùng đi!”

Lý Tung chỉ lắc đầu không nói gì.
Lưu Nghiễn biết rằng hiện tại cơn lũ thây ma đang nhấn chìm toàn bộ

khuôn viên trường, Lý Tung nếu không chịu đi theo chỉ có đường chết, cậu
thành khẩn khuyên nhủ: “Lên xe đi, Lý Tung, chúng tớ không quen biết
anh em của cậu, sẽ bị họ đuổi đi thôi. Chúng tớ thì không sao, nhưng Tiểu
Thư không thể thiếu cậu được.”

Lý Tung đáp: “Tớ phải đi tìm em tớ, nếu không nó sẽ hận tớ chết mất.

Mọi người cứ đi trước, anh em của tớ đều là những người thật thà tình
nghĩa, họ sẽ lo cho các cậu thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.