HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 79

Thỉnh thoảng lại có một vài thây ma xuất hiện, nhắc nhở cho họ biết rằng

đây không phải giấc mộng.

Ba người ngồi hàng ghế sau đã dựa vào nhau thiếp đi, Mông Phong vẫn

hết sức chăm chú lái xe. Đường chân trời đổ sang màu xanh tím, gió đêm
mùa hạ hiu hiu lùa tới, anh rời khỏi đường cao tốc, cho xe đậu ở ven
đường, gọi: “Tỉnh dậy đi, xuống xe vận động một chút, Nghiễn Nghiễn lấy
ít đồ ăn ra đây, đói quá.”

“Đừng gọi em như vậy, em không phải trẻ con.” Lưu Nghiễn tức tối phản

bác.

Mông Phong nhìn cậu, ánh mắt có chút phức tạp.
Lưu Nghiễn xuống xe chia đồ ăn, Mông Phong đứng trên nóc xe, cầm

ống nhòm quan sát động tĩnh xung quanh, ra hiệu an toàn.

Mọi người ngồi xuống bên cạnh xe, chia nhau thịt bò hộp và bánh quy.

Lưu Nghiễn nói: “Đáng lẽ lúc nãy phải mang theo chút đồ ăn trong phòng
bếp, đúng là thất sách.”

Thím Vu đồng tình: “Đúng rồi, để lại đó là bị đám quái vật kia đạp nát

hết.”

Mông Phong nhấm nháp bánh quy, nhìn ra bốn phía hoang vắng, cảnh

sắc thiên nhiên vẫn như thường ngày, chim sẻ ríu rít nhảy nhót trên dây
điện, tiếng côn trùng rả rích liên miên, hòa quyện vang lên cả một vùng.

“Bọn chúng không ăn lương thực.” Mông Phong bỗng nói.
Lưu Nghiễn gật đầu, hiểu ý của Mông Phong là bọn thây ma không có

hứng thú với đồ ăn chín, cậu cũng đã chú ý tới điều đó, bổ sung thêm:
“Cũng không ăn động vật nhỏ.”

“Ừm.” Mông Phong nheo mắt: “Chỉ ăn thịt người, vì sao nhỉ?”
Lưu Nghiễn nhún vai, hai người đang dựa vào đuôi xe, cùng sóng vai

nhấm nháp bữa tối đơn giản, lặng lẽ ngắm nhìn màn đêm.

Trong đầu Lưu Nghiễn bỗng nhiên nảy lên một ý nghĩ, nếu loài người vì

loại bệnh dịch này mà bị diệt vong thì thiên nhiên vẫn sẽ như thế. Gió thổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.