HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 91

Trên tay Lưu Nghiễn cầm một cái điều khiển từ xa, cậu ấn nút thứ nhất,

cột sắt ngoài đường từ từ vươn cao, chiếc camera hồng ngoại xoay tròn một
vòng ba trăm sáu mươi độ.

Lâm Mộc Sâm chậm rãi gật đầu, Lưu Nghiễn lại ấn thêm một cái nút

khác, ống kính “click” một tiếng, ba vòng lấy nét từ từ xoay tròn, vòng
ngoài đẩy ra trước, vòng trong lùi vào sau, hình ảnh phía xa không ngừng
được phóng to.

“Khoảng cách thăm dò lớn nhất là một cây số.” Lưu Nghiễn giải thích:

“Nhìn màn hình, xem những thứ đang hoạt động kia kìa.”

Hai vệt sáng hình người hiện lên trên màn hình với màu xanh nõn chuối,

ngay khi chúng xuất hiện, chiếc điều khiển trên tay Lưu Nghiễn phát ra
tiếng bíp bíp báo động.

“Cách đây bảy trăm mét có hai thây ma đang di chuyển về hướng đông

nam.” Lưu Nghiễn nói.

Lâm Mộc Sâm đứng dậy, Lưu Nghiễn tiếp: “Tôi vẫn còn một điều kiện.”
Lâm Mộc Sâm: “Nói đi.”
Lưu Nghiễn: “Lý Tung bảo chúng tôi đi nương nhờ anh, mọi người đã

được sắp xếp đâu vào đấy rồi, còn bạn gái anh ta tuy là…”

Lâm Mộc Sâm sảng khoái: “Được, cậu làm tiếp cho tôi sáu cái như thế

này, tôi sẽ cho Lâm Tinh Thư ở lại.” Dứt lời chỉ chỉ vào người Lưu Nghiễn:
“Đừng có sai sót gì đấy.”

Lưu Nghiễn vui vẻ gật đầu.
Chưa đến một tuần bôn ba trốn chạy, vậy mà họ có cảm giác như đã trải

qua cả một thế kỉ đằng đẵng. Tất cả mọi người đều được ở lại, Mông Phong
được giao nhiệm vụ đi tuần, Lưu Nghiễn được phân đến ký túc xá của một
nhà xưởng. Trong nhà máy không có lấy một bóng công nhân, có lẽ lúc
bệnh dịch bùng nổ họ đã bỏ chạy hoặc đã biến thành thây ma bỏ đi mất.
Nước ở sông có thể dùng được, mặc dù không mấy thuận tiện nhưng chí ít
vẫn có thể sống được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.