HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 92

Lưu Nghiễn chỉ mất hai ngày ngắn ngủi là đã làm xong đống thiết bị theo

dõi mà Lâm Mộc Sâm yêu cầu, cậu và Mông Phong cùng ở trong một
phòng ký túc có hai chiếc giường đơn, hai cô nàng bụi đời đảm nhận việc
giặt giũ cho cả đám đàn ông, thím Vu thì dắt Lâm Tinh Thư lo cơm nước
trong nhà bếp.

Lâm Mộc Sâm mang theo hai mươi bảy người, toàn là đàn ông y như Lý

Tung từng nói, lúc bỏ trốn từ thành phố S đúng là có gần bốn chục đàn em,
nhưng trong lúc phá vây đã anh dũng hy sinh gần một nửa, chỉ còn lại có
từng này người.

Cả bọn càn quét sạch sẽ những thứ có thể ăn được trong các cửa hàng và

thôn lân cận, tích trữ trong kho của nhà máy, mỗi ngày phân phát theo đầu
người.

Mông Phong đem cây cột sắt cuối cùng đóng trên đỉnh núi, giữ cho nó

đứng vững rồi khởi động.

Dây điện loằng ngoằng kéo qua chân núi, đi qua một bốt tập trung được

cải tạo tạm thời từ hộp dây điện thoại, dẫn vào bên trong nhà máy. Lâm
Mộc Sâm ngồi xổm trên tảng đá hút thuốc, nói: “Anh không định giết cậu
ta đâu.”

Mông Phong liếc nhìn Lâm Mộc Sâm một cái, gã rút ra điếu thuốc, mời:

“Này.”

Mông Phong khoát tay: “Cai rồi.”
Lâm Mộc Sâm vẫn nhất định đưa cho Mông Phong, anh nhận lấy, tiện

tay nhét lên sau vành tai.

Lâm Mộc Sâm lại phân bua: “Sinh viên trẻ, chưa ra ngoài xã hội, anh chỉ

thuận miệng nói vài câu, thử sự nhẫn nại của cậu ta thôi. Ghẹ của thằng
Tung anh cũng không định đuổi, chẳng qua là mất lòng trước được lòng
sau, nói để cho con bé khỏi suốt ngày sướt mướt sụt sùi, lại ỷ mình là vợ
của anh em trong hội mà hống hách.”

Mông Phong gật đầu: “Tính Lưu Nghiễn là vậy đấy, lỗ mũi lúc nào cũng

hếch lên trời.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.