HOÀNG KIM ÁN - Trang 102

Huyện lệnh giật mạnh ria mép, nói với gã nông phu, “Đứng lên và dẫn
chúng ta tới bụi dâu tằm đó.”

Lúc Bùi Cửu lồm cồm bò dậy, Kiều Thái hào hứng thì thầm với huyện lệnh,
“Thưa đại nhân, chúng ta đã gặp gã Ngô Sơn đó trên đường đến đây! Hãy
hỏi về mấy con ngựa!”

Địch Nhân Kiệt lệnh cho gã nông phu mô tả lại những con ngựa của ông chủ
gã cùng phu nhân. Bùi Cửu khai rằng Phạm Trọng cưỡi một con ngựa xám,
còn Phạm phu nhân ngồi trên yên một con màu sáng. Huyện lệnh gật đầu và
ra hiệu cho Bùi Cửu đi tiếp.

Cuốc bộ một đoạn ngắn thì bọn họ đến một bụi dâu tằm, Bùi Cửu chỉ tay
nói, “Bẩm, thảo dân đã đẩy bọn họ xuống ở chỗ này.”

Mã Vinh cúi xuống và kiểm đếm mấy chiếc lá khô. Y nắm một ít trong tay
và đưa chúng cho huyện lệnh xem. “Những vết sẫm màu này chắc chắn là
máu,” y nhận định.

“Hai người các ngươi lục soát bụi rậm này đi,” Địch Nhân Kiệt nói. “Ta e gã
ngốc này có thể nói dối đấy!”

Bùi Cửu định phản bác nhưng huyện lệnh phớt lờ gã. Ông giật giật tóc mai
với vẻ trầm ngâm và nói với lão Hồng, “Lão Hồng à, vụ này không đơn giản
như ta nghĩ. Nam nhân mà chúng ta gặp trên đường không giống như một
tên sát nhân tàn nhẫn, dám rạch đứt cổ họng hai người rồi chuồn đi cùng
ngân lượng và mấy con ngựa. Ta thấy gã có vẻ đang hốt hoảng thì đúng
hơn.”

Sau một hồi, tiếng những cành cây con bị giẫm đạp báo hiệu sự trở lại của
Mã Vinh và Kiều Thái. Người đi trước vung vẩy một cái thuổng hoen gỉ và
kích động nói, “Có một khoảng đất nhỏ đã được phát quang ở chính giữa nơi
này! Trông như thứ gì đó mới được chôn giấu gần đây. Thuộc hạ phát hiện
ra vật này nằm ở dưới một gốc cây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.