HOÀNG KIM ÁN - Trang 103

“Đưa cái thuổng đó cho Bùi Cửu,” Địch Nhân Kiệt lạnh lùng ra lệnh. “Gã
ngốc này phải tự đào thứ mình đã chôn. Dẫn đường cho ta.”

Mã Vinh rẽ bụi cây ra và bọn họ đi giữa những hàng cây, Kiều Thái kéo lê
theo gã nông phu trông hoàn toàn sửng sốt.

Ngay giữa khoảng đất đã được phát quang là một vùng đất xốp. “Bắt tay vào
việc đi!” huyện lệnh quát.

Gã nông phu tự nhổ vào tay mình rồi bắt đầu dọn sạch lớp đất xốp. Một bộ y
phục màu trắng dính đầy bùn đất hiện ra. Kiều Thái hỗ trợ Mã Vinh nâng thi
thể ra khỏi hố chôn và đặt trên đám lá khô. Đó là thi hài một nam nhân lớn
tuổi, đầu cạo trọc, người mặc độc một bộ quần áo lót mỏng manh.

“Đây là một nhà sư!” Lão Hồng kêu lên.

“Tiếp tục đi!” Địch Nhân Kiệt nghiêm khắc bảo gã nông phu.

Bất chợt Bùi Cửu đánh rơi chiếc thuổng xuống. Gã hổn hển nói, “Đó là lão
gia!”

Mã Vinh và Kiều Thái hết sức cẩn thận kéo thi thể của một nam nhân cao
lớn ra khỏi lỗ chôn, đầu như sắp đứt lìa khỏi cổ, trên ngực là một khối máu
đã đông lại. Hứng thú ngắm nhìn cơ bắp cuồn cuộn của thi thể, Mã Vinh nói
với vẻ tán thưởng, “Quả là một gã vạm vỡ!”

“Đào nạn nhân thứ ba của ngươi lên!” huyện lệnh quát tháo Bùi Cửu.

Gã nông phu cắm cái thuổng vào trong đất nhưng nó đụng phải một lớp đá.
Ở đây không còn thi thể nào khác. Gã nhìn huyện lệnh một cách bối rối.

“Tên bất lương kia, ngươi đã làm gì với người thiếu phụ?” Địch Nhân Kiệt
hét vào mặt gã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.