HOÀNG KIM ÁN - Trang 105

“Chúng ta sẽ tra ra nguyên nhân tử vong ở nha phủ vào chiều nay,” huyện
lệnh nói. Ông hỏi gã nông phu, “Khai mau, Phạm phu nhân trông ra sao?”

“Bẩm đại nhân, thảo dân không biết ạ!” Bùi Cửu kêu gào. “Thảo dân không
nhìn thấy bà ấy lúc phu nhân đi vào nông trang. Khi thảo dân phát hiện ra thi
thể thì toàn bộ gương mặt bà ấy đã nhuốm máu.”

Địch Nhân Kiệt nhún vai ngờ vực và nói, “Mã Vinh, ngươi triệu tập các bộ
khoái, còn Kiều Thái canh giữ gã khốn này và các thi thể. Hãy nhặt các cành
cây ở đây làm mấy chiếc cáng và trông coi việc vận chuyển thi thể về nha
phủ. Giam gã Bùi Cửu này trong nhà lao cho ta. Trên đường trở về, ngươi
hãy qua kho thóc để hắn chỉ chỗ gã giấu tấm chiếu cùng với y phục của các
nạn nhân. Bây giờ ta với lão Hồng sẽ quay lại nông trang để lục soát gian
nhà và tra hỏi cô nương ở đó.”

Huyện lệnh đi qua Tào Hạc Tiên khi gã đang cẩn thận đi qua bụi cây và rẽ
mấy nhánh cây bằng cây quải trượng của mình. Nô bộc của gã đang đợi bên
vệ đường, tay giữ cương một con lừa.

“Tào học sĩ, ta phải đi đến gian nhà ở nông trang ngay,” Địch Nhân Kiệt nói.
“Khi nào xong việc ở đó, ta sẽ nhân cơ hội ghé thăm ngươi luôn.”

Vị học sĩ cúi đầu thật thấp, ba bện râu bay phất phơ như ngọn cờ. Gã leo lên
con lừa, đặt cây quải trượng nằm ngang trên yên rồi lọc cọc chạy đi, tên nô
bộc lóc cóc theo sau chủ.

“Cả đời này ta từng nhìn thấy một bộ râu hoành tráng như thế!” huyện lệnh
nói với Hồng quân sư với một chút đăm chiêu.

Quay trở lại gian nhà, Địch Nhân Kiệt bảo lão Hồng triệu cô nương ở ngoài
đồng vào, rồi một mình ông đi thẳng vào buồng ngủ.

Nơi này kê một chiếc giường lớn, phơi ra khung giường bằng gỗ trần, hai
chiếc ghế đẩu và một bàn trang điểm đơn sơ. Trong góc gần cửa ra vào đặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.