HOÀNG KIM ÁN - Trang 189

không gian, nhưng Kiều huynh đã bắn trúng ngay bên sườn nó. Trời ơi, mũi
tên xuyên vào đến bảy phần!”

Kiều Thái mỉm cười hài lòng. Chỉ vào đốm trắng bao phủ bàn chân phải
khổng lồ của con cọp, y nhận xét, “Bẩm, đây hẳn là con cọp mà chúng ta đã
thấy đêm nọ ở bên kia nhánh sông. Thuộc hạ nghĩ là lúc đó đã hơi vội vàng
kết luận! Cho dù nó đánh bại thuộc hạ thì con thú cũng đã ở đây.”

“Chúng ta không nên lo lắng về những thứ siêu nhiên khi đang bù đầu với
những thứ hoàn toàn tự nhiên!” Địch Nhân Kiệt nói. “Chúc mừng huynh đệ
các ngươi!”

“Bẩm, bây giờ bọn thuộc hạ sẽ lột da nó,” Mã Vinh nói, “rồi chia thịt cho
các nông phu, họ sẽ cho con cái ăn để chúng khỏe mạnh hơn. Thưa huyện
lệnh, khi nào xử lý xong bộ da, hai huynh đệ sẽ dâng tặng cho ngài phủ ghế
trong thư phòng để thể hiện chút lòng kính trọng.”

Huyện lệnh cảm ơn y, sau đó ông dẫn quân sư Hồng Lượng tới cổng chính.
Những tốp người phấn khích đang đến, háo hức xem xác con cọp và diện
kiến vị hảo hán đã hạ nó.

Địch Nhân Kiệt nói với lão Hồng, “Ta đã ngủ quên qua bữa trưa. Chúng ta
hãy đến tửu điếm mà hai gã trung can nghĩa đảm đã gặp Bốc Khải lần đầu
tiên. Và để thay đổi không khí, chúng ta sẽ dùng bữa tối ở đó luôn, đồng
thời xem xét những gì mà lê dân bách tính nói về Bốc Khải. Chúng ta cũng
có thể tản bộ, bầu không khí trong lành ban đêm có thể giúp làm sạch mớ
bòng bong trong đầu ta!”

Họ đi qua các con phố tấp nập theo hướng nam và tìm thấy tửu điếm không
chút khó khăn. Trên lầu, tay chủ quán vội ra nghênh đón hai người, khuôn
mặt tròn quay nhăn lại với nụ cười bợ đỡ. Lão bản níu chân họ đủ lâu để
những thực khách khác có cơ hội để ý gã có khách nhân đặc biệt thế nào.
Sau đó, gã kính cẩn đưa họ đến một gian phòng riêng sang trọng đã được
chuẩn bị sẵn, rồi hỏi quầy bếp khiêm tốn của mình có thể thết đãi họ những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.