HOÀNG KIM ÁN - Trang 203

Địch Nhân Kiệt tiếp tục, “Giờ đây thuyền chủ Cố Mạnh Bình dâng lên một
bản sao của bức tượng Đức Phật Di Lặc thiêng liêng và chúng ta tập trung
lại để chứng kiến lễ cúng tiến trang nghiêm này. Triều đình đã độ lượng
chấp thuận rằng sau khi buổi lễ kết thúc, bức tượng sẽ được chuyển đến kinh
thành cùng một đội binh lính hộ tống. Triều đình mong muốn thông qua
cách này để bày tỏ lòng sùng kính đối với một hình ảnh được tôn phong
chính đáng của Đức Phật, cũng để đảm bảo rằng không có chuyện gì bất lợi
xảy ra với bức tượng này trong suốt quá trình vận chuyển đến kinh thành.

“Thân là huyện lệnh Bồng Lai, mệnh quan triều đình, cũng là quan phụ mẫu
của bách tính lê dân vùng này, ta phải chịu trách nhiệm hoàn toàn về tất cả
những gì xảy ra ở nơi thờ tự được công nhận chính thức này. Nhiệm vụ của
ta là xác thực, trước khi đồng ý với việc cung tiến, rằng bức tượng có thực
sự được như tuyên bố, là một bản sao nguyên bản được chạm khắc bằng gỗ
tuyết tùng của tượng Đức Phật Di Lặc thiêng liêng hay không.”

Tiếng rì rầm ngạc nhiên vang lên khắp khu làm lễ. Đức trụ trì chết lặng
trước huyện lệnh, tỏ vẻ lúng túng bởi cái kết không mong đợi này. Có một
sự náo động trông thấy trong đám tăng nhân trên bục, sư thầy Huệ Bản
muốn đi xuống để thỉnh thị đại hòa thượng, nhưng binh lính đã không để
nhà sư bước qua.

Địch Nhân Kiệt giơ tay lên và đám đông lại chìm vào im lặng. “Bây giờ ta
sẽ ra lệnh cho trợ thủ của mình,” Địch Nhân Kiệt tuyên bố, “thẩm tra tính
xác thực của bức tượng này.”

Ông ra hiệu cho Kiều Thái, y nhanh chóng đi xuống từ khoảnh sân trên và
bước lên bục. Gạt các tăng nhân sang một bên, y tới trước án thờ và rút kiếm
ra.

Sư thầy Huệ Bản tiến lại gần hàng song chắn và hét oang oang, “Chúng ta
có nên để bức tượng thần thánh này bị báng bổ, liều lĩnh đón nhận cơn thịnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.