HOÀNG KIM ÁN - Trang 28

“Dạ bẩm, không phải ạ,” lão Đường đáp, “nhưng y nói tiếng Hán rất thạo.”
Lão che miệng ho khan vài tiếng, rồi tiếp tục với vẻ dè dặt. “Bẩm đại nhân,
thuộc hạ cho rằng việc này vốn không hợp quy củ, nhưng Tri phủ đại nhân
đã cho phép phố người Cao Câu Ly ở bờ đông vùng này được phép bán tự
trị. Viên Vệ úy ấy phụ trách việc duy trì trị an ở đó, người của ta chỉ được
phép vào khi nào y cần chi viện.”

“Rõ là trái với phép tắc,” huyện lệnh lẩm bẩm. “Một hôm nào đó ta sẽ tra
xét lại việc này. Được rồi, giờ ngươi hãy truyền lệnh cho tất cả quan viên
trong nha phủ tập trung ở công đường. Trong lúc chờ đợi, ta sẽ xem qua hậu
viện và nghỉ ngơi một chút.”

Trông lão Đường có vẻ lúng túng. Sau một hồi do dự, lão lên tiếng, “Hậu
viện đã được Vương huyện lệnh cho sửa sang lại vào mùa hè năm ngoái nên
vẫn còn rất tốt. Ngặt nỗi vật dụng và hành lý đóng gói nguyên kiện của ngài
ấy vẫn còn ở bên trong. Vị lệnh đệ vốn là người họ hàng duy nhất còn sống
của Vương đại nhân vẫn bặt vô âm tín, thuộc hạ không biết nên chuyển
những đồ đạc ấy đến nơi nào. Từ khi góa vợ, cố huyện lệnh chỉ thuê dân địa
phương làm gia nhân, họ đã lập tức rời đi sau… cái chết của ngài ấy.”

“Thế quan khâm sai ở đâu khi ông ta đến đây?” Địch Nhân Kiệt kinh ngạc
hỏi.

“Bẩm đại nhân, ngài ấy nghỉ ở trường kỷ trong thư phòng,” lão Đường rầu
rầu đáp. “Các lục sự cũng phục vụ ngài ấy dùng bữa ở đó. Thuộc hạ hối hận
vô cùng, tất cả chẳng đúng lễ nghi gì cả, nhưng từ lúc lệnh đệ của Vương
huyện lệnh không hồi âm thư của thuộc hạ… Thật là không may, nhưng…”

“Không sao cả,” Địch Nhân Kiệt nói nhanh. “Ta không định đưa gia quyến
cùng gia nhân đến đây khi vụ án còn chưa được hóa giải. Giờ ta sẽ đến thư
phòng và sửa sang lại mọi thứ ở đó, ngươi hãy đưa các thủ hạ của ta đi xem
nơi ở của họ đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.