HOÀNG KIM ÁN - Trang 29

“Dạ bẩm, ở phía đối diện nha phủ,” lão Đường hồ hởi nói, “có một gian
khách điếm khá ổn. Thuộc hạ cùng phu nhân cũng đang ngụ ở đó, thuộc hạ
có thể cam đoan rằng thủ hạ của ngài cũng sẽ…”

“Lại càng chẳng coi vương pháp ra gì,” Địch Nhân Kiệt lạnh lùng ngắt lời.
“Tại sao ngươi lại không ở trong phạm vi nha phủ? Ngươi sống già đời ở
đây, ngồi đến mòn cái ghế quan rồi thì phải biết trật tự kỷ cương là gì chứ!”

“Dạ bẩm, thuộc hạ vốn ở lầu trên của gian nhà đằng sau khách sảnh,” lão
Đường hối hả giải thích, “nhưng từ lúc mái nhà cần được tu sửa, thuộc hạ
nghĩ rằng sẽ không ai phản đối việc mình chuyển ra ngoài, tất nhiên chỉ là
tạm thời mà thôi…”

“Đủ rồi!” huyện lệnh Địch thẳng thừng ngắt lời lão, “Dù thế nào ta cũng yêu
cầu ba thủ hạ của mình nhất định phải ở trong nha phủ. Ngươi hãy bố trí cho
họ ở trong đồn gác đi.”

Lão Đường cúi đầu thật thấp rồi rời khỏi phòng cùng Mã Vinh và Kiều Thái.
Lão Hồng theo sau huyện lệnh tiến vào thư phòng. Lão bộc giúp ông thay
quan phục và châm sẵn một chén trà. Khi đang dùng khăn ấm lau mặt, ông
bất chợt lên tiếng, “Lão Hồng à, lão có thể đoán được tại sao ông già đấy lại
kiểu cách cảnh vẻ như vậy không?”

“Bẩm quan, có vẻ như ông ta là hạng người khá cẩn trọng,” lão Hồng đáp.
“Phỏng chừng việc chúng ta quá bộ bất ngờ đã khiến ông ta khó chịu.”

“Ta thì lại cho rằng,” Địch Nhân Kiệt trầm ngâm, “ông ta đang rất e ngại
điều gì đó ở nha phủ này. Đó cũng là nguyên do mà ông ta chuyển đến ở
khách điếm kia. Thôi được rồi, chúng ta sẽ sớm biết được thôi!”

Lão Đường tiến vào và thông báo rằng mọi người đã tập hợp đầy đủ ở công
đương. Địch Nhân Kiệt thay sang mũ ô sa cánh chuồn đen rồi tiến ra tiền
sảnh, hai lão Hồng, Đường rảo bước theo sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.