HOÀNG KIM ÁN - Trang 31

“Vừa lúc nãy,” Địch Nhân Kiệt nói với lão Đường, “ta nhận thấy một vị lục
sự, trên danh sách ghi tên là Phạm Trọng, vắng mặt thì phải. Hắn cáo ốm à?”

Lão Đường chợt vỗ trán, lắp bắp thưa, “Bẩm đại nhân, thuộc hạ vốn định
báo với ngài. Thuộc hạ quả thật đang rất lo cho người ấy. Mùng một tháng
này, hắn đi thăm thú thủ phủ của vùng là Tế Nam nhân kỳ nghỉ phép thường
niên, lẽ ra phải hồi gia từ sáng hôm qua. Thấy Phạm Trọng vẫn chưa trở về
phủ, thuộc hạ có điều một bộ khoái đến tiểu điền trang của hắn ở phía tây
trấn để tìm hiểu thực hư. Nông phu làm thuê cho hắn lại bảo rằng chủ tớ
Phạm Trọng đã đến đó vào ngày hôm trước rồi rời đi ngay buổi trưa cùng
ngày. Quả là phiền phức! Gã Phạm Trọng này vốn là tay xuất chúng, một
viên quan có năng lực và luôn đúng giờ. Thuộc hạ cũng không hiểu đã có
chuyện gì đã xảy ra với hắn…”

“Có khi hắn bị ông ba mươi vồ mất rồi không chừng!” Địch Nhân Kiệt mất
kiên nhẫn cắt ngang.

“Thưa đại nhân, không thể nào có chuyện đó,” lão Đường bỗng thảng thốt.
“Không, không thể thế được!” Gương mặt lão chợt tái mét, vầng sáng từ
ngọn nến soi rõ đôi con ngươi trợn tròn đầy hoảng hốt.

“Đừng lo lắng quá!” huyện lệnh gắt. “Ta hiểu ngươi đang rất hoảng loạn sau
cái chết của cố tri huyện, nhưng chuyện đã xảy ra từ tận hai tuần trước. Bây
giờ ngươi còn lo sợ điều gì nữa?”

Lão Đường lau mồ hôi trên trán.

“Xin đại nhân lượng thứ cho thuộc hạ,” lão lẩm bẩm. “Chuyện là vào tuần
trước, người ta tìm thấy xác một nông phu trong rừng với cổ họng rách toạc,
thân thể bị cắn xé thảm hại. Chắc chắn là có một loài thú dữ ăn thịt người
đang lảng vảng quanh đây. Thưa ngài, vì chuyện đó mà dạo gần đây thuộc
hạ không thể nào ngủ yên, cứ trằn trọc mãi đến khuya. Mong ngài lượng thứ
cho tiểu nhân và…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.