HOÀNG KIM ÁN - Trang 35

khép hờ. Mưa đã ngừng rơi, nhưng sương mù vẫn lảng bảng giữa những tán
cây và vương trên luống hoa được cắt tỉa ngay ngắn. Địch Nhân Kiệt đẩy
cửa bước vào một gian nhà trống trải.

Ông đã xem qua bản vẽ khuôn viên phủ nha, được đính kèm với các bản báo
cáo, nên dễ dàng xác định được thư phòng nằm ở phía cuối hành lang chính.
Đi dọc theo dãy hành lang dài, ông nhận thấy có hai lối rẽ. Dưới quầng sáng
yếu ớt của ngọn nến, ông không thể nhìn ra chúng dẫn đến nơi nào. Bất chợt
ông dừng bước. Ánh nến soi tỏ thân hình mảnh khảnh của một nam nhân
vừa bước ra từ lối đi ngay phía trước, suýt thì đâm sầm vào ông.

Kẻ kia đứng bất động, không mảy may nhúc nhích, nhìn chằm chằm huyện
lệnh bằng ánh mắt trống rỗng đầy ma mị. Dung nhan tầm thường của y bị
biến dạng bởi một vết bớt to như đồng xu bên má trái. Lòng đầy sửng sốt,
Địch Nhân Kiệt để ý thấy y không đội mũ, mái tóc bạc được búi gọn trên
đỉnh đầu. Trong không gian tranh tối tranh sáng, ông lờ mờ nhìn thấy bộ
thường phục màu xám tro thắt đai lưng đen trên người y.

Khi Địch Nhân Kiệt cất tiếng hỏi lai lịch, y chợt lùi bước, lướt đi như gió
thoảng về phía hành lang tối. Huyện lệnh nhanh chóng giơ cao tay nến,
nhưng động tác quá bất ngờ khiến ngọn lửa vụt tắt. Tứ phía tối đen như
mực.

“Này, tên kia, mau trở lại đây!” Ông hét lên nhưng chỉ có tiếng vọng giữa
thinh không đáp lại. Ông đứng đợi một lúc lâu, cảm nhận xung quanh chỉ
còn lại sự tĩnh mịch của gian nhà trống.

“Gã hỗn xược!” Địch Nhân Kiệt tức giận càu nhàu. Ông đưa tay mò mẫm
dọc theo dãy tường, tìm đường quay trở lại hoa viên rồi nhanh chóng đi về
phía thư phòng.

Lúc này, lão Đường đang đưa cho Hồng quân sư xem một tập văn thư đồ sộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.