HOÀNG KIM ÁN - Trang 85

Viên bộ đầu cầm lấy văn thư rồi dâng lên cho Địch tri huyện. Ông liếc
nhanh qua và hỏi, “Phu nhân có mang theo trang sức hay ngân lượng trên
người không?”

“Dạ bẩm, không có ạ,” Cố Mạnh Bình đáp. “Viên cối kế của thảo dân cũng
hỏi Tào học sĩ một câu tương tự và nhạc phụ khẳng định nàng chỉ mang theo
một rổ bánh mà nhạc mẫu đã đưa lệnh ái làm quà cho thảo dân.”

Địch Nhân Kiệt gật đầu rồi hỏi, “Ngươi có nghĩ ra bất kỳ ai có ân oán với
mình và có khả năng muốn hãm hại phu nhân của ngươi không?”

Cố Mạnh Bình lắc đầu vẻ chắc nịch. “Thưa đại nhân, không thiếu những kẻ
có thù oán với thảo dân, thương nhân nào nhúng tay vào việc buôn bán cạnh
tranh khốc liệt mà lại không có kẻ thù chứ? Nhưng không ai trong số chúng
có gan phạm phải một tội ác hèn hạ như thế!”

Huyện lệnh chậm rãi vuốt râu. Ông tường tri rằng việc bàn luận công khai
khả năng Cố phu nhân bỏ trốn với nam nhân khác trước bàn dân thiên hạ sẽ
là một sự sỉ nhục. Ông sẽ phải điều tra về phẩm hạnh và thế thái nhân tình
về người thiếu phụ này sau.

Địch Nhân Kiệt cất tiếng, “Nha phủ sẽ tiến hành ngay mọi biện pháp cần
thiết. Hãy kêu viên cối kế của ngươi đến thư phòng ta sau buổi thăng đường
này để bẩm báo tường tận về cuộc điều tra của y, tránh việc trùng việc. Ta sẽ
báo cho ngươi ngay khi có tin tức mới.”

Sau đó, huyện lệnh đập kinh đường mộc và kết thúc buổi thăng đường.

Một lục sự đang đợi ông trong thư phòng riêng. Y thưa, “Bẩm đại nhân, có
một thuyền chủ khác là Diệp Thủ Bôn đến xin được diện kiến đại nhân trong
chốc lát. Thuộc hạ đã dẫn ông ta đến khách sảnh rồi ạ.”

“Ông ta là ai?” Địch Nhân Kiệt hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.