HOÀNG KIM ÁN - Trang 87

một việc. Dân tình đang đồn đại râm ran không ngớt rằng có kẻ lén lút tuồn
một lượng lớn khí giới ra ngoài thông qua trấn này.”

Địch Nhân Kiệt bật thẳng người dậy.

“Khí giới ư?” Ông bán tín bán nghi hỏi. “Đến đâu kia?”

“Bẩm đại nhân, không còn nghi ngờ gì nữa là đến Cao Câu Ly,” Diệp Thủ
Bôn đáp lời. “Thảo dân nghe đồn là sau khi bị đánh bại, bọn người Cao Câu
Ly vẫn còn khắc cốt ghi tâm mối thâm thù với Trung Hoa và chúng đang trù
tính tấn công những đồn lính mà quân ta trú đóng.”

“Ngươi có biết,” Địch Nhân Kiệt hỏi, “kẻ phản quốc hèn hạ nào dính líu đến
vụ buôn bán đó không?”

Diệp Thủ Bôn lắc đầu đáp, “Dạ bẩm, tiếc là thảo dân không thể tra ra một
manh mối đơn lẻ nào. Thảo dân chỉ có thể nói rằng không đời nào những
con thuyền của thảo dân được dụng vào mưu đồ bất chính đó! Tuy đó chỉ là
lời đồn đại, nhưng thống binh đồn lính chắc hẳn cũng đã nghe được. Bàn
dân thiên hạ nói rằng trong những ngày này, mọi con thuyền đi ra ngoài đều
bị tra xét rất nghiêm ngặt.”

“Nếu ngươi biết thêm điều gì, đừng quên trình báo cho ta ngay tức thì,”
huyện lệnh nói. “Tiện thể, ngươi có biết chuyện gì đã xảy ra với phu nhân
Cố Mạnh Bình, đồng nghiệp của mình không?”

“Bẩm đại nhân, không ạ,” họ Diệp đáp. “Thảo dân mù tịt. Thế nhưng Tào
học sĩ sẽ rất hối hận vì đã không gả nhi nữ cho nam tử nhà thảo dân!”

Thấy huyện lệnh nhướn mày, gã vội nói tiếp, “Thưa, thảo dân là một trong
những bằng hữu lâu năm nhất của Tào học sĩ, bọn thảo dân đều theo đuổi
một triết lý sống duy lý hơn và không ủng hộ việc sùng bái Phật giáo. Mặc
dù vấn đề này chưa bao giờ được bàn luận chính thức, nhưng thảo dân mặc
nhiên cho rằng trưởng nữ của Tào gia sẽ thành thân với trưởng tử của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.