HOÀNG KIM ÁN - Trang 9

kinh thành. Có trời mới biết huynh sắp chọc vào tổ kiến nào, rồi không rõ
huynh sẽ sa chân vào mưu đồ của đại quan nào nữa! Huynh đã đỗ loại ưu tất
cả các kỳ thi văn, ở đất kinh thành này huynh có tiền đồ xán lạn. Sao huynh
lại thích chôn vùi đời mình ở cái chốn Bồng Lai khỉ ho cò gáy đó?”

“Địch huynh,” vị quan nhân thứ ba nghiêm giọng, “hãy nghĩ lại đi, vẫn còn
kịp đấy. Huynh chỉ việc cáo ốm bất ngờ, hoãn đi chục ngày là được. Trong
lúc đó, thể nào chẳng có kẻ thế mạng. Nghe đệ đi, Địch huynh! Đệ đang
khuyên với tư cách hảo bằng hữu của huynh!”

Nhìn thấy vẻ khẩn khoản trong mắt người huynh đệ, Địch Nhân Kiệt vô
cùng xúc động. Dù mới quen nhau được một năm nhưng ông đánh giá cao
tài trí và năng lực phi phàm của Hầu Quân. Địch Nhân Kiệt uống cạn chén
rồi đứng dậy.

“Đệ vô cùng cảm kích sự lo lắng của các huynh, đây là dấu ấn của tình hảo
hữu keo sơn!” Địch Nhân Kiệt nở một nụ cười ấm áp. “Cả hai huynh nói
chẳng sai chút nào. Hẳn là đệ sẽ có sự nghiệp xán lạn nếu lưu lại chốn kinh
thành. Nhưng đệ đã tự hứa với mình là phải nhận công việc này. Chuyện đỗ
đạt Lương huynh đã nói, đệ chỉ coi như gió thoảng mây trôi, không đáng
nhắc đến. Bao nhiêu năm làm công việc giấy tờ ở văn khố Đại lý tự, đệ vẫn
chưa chứng tỏ được mình thực sự có năng lực phục vụ hoàng thượng và
bách tính. Chức huyện lệnh Bồng Lai mới thực sự là chương mở đầu cho sự
nghiệp của đệ!”

“Hoặc là chương kết thúc sự nghiệp của huynh đấy!” Hầu Quân lẩm bẩm,
đứng dậy bước về phía cửa sổ. Mấy phu đào huyệt đã rời khỏi chỗ trú mưa
và đang tiếp tục công việc. Mặt Hầu Quân trở nên nhợt nhạt và mắt đảo liên
hồi. Ông ta quay mặt sang chỗ khác rồi cất giọng khàn khan, “Mưa tạnh
rồi.”

“Vậy thì đệ lên đường đây!” Địch Nhân Kiệt lên tiếng. Ba hảo hữu cùng
nhau bước xuống cầu thang xoắn hẹp.

👁

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.