HOÀNG KIM ÁN - Trang 90

Địch Nhân Kiệt gật đầu. Ông cầm lấy những ghi chú của lão Hồng về câu
chuyện của Kim Xương, đọc một cách cẩn thận rồi đưa qua cho Mã Vinh và
Kiều Thái. Ông hỏi lão Hồng, “Không phải người ta cũng trông thấy Phạm
Trọng lần cuối vào đầu buổi trưa hôm mười bốn hay sao?”

“Thưa đại nhân, đúng thế ạ,” lão Hồng đáp. “Nông phu làm thuê cho Phạm
Trọng khẳng định rằng sau bữa cơm trưa, y đã rời khỏi thôn trang theo
hướng tây cùng với đầy tớ Ngô Sơn.”

“Lão cũng ghi ở trong này,” huyện lệnh nói tiếp, “là gia trang của Tào học sĩ
tọa lạc ở cùng một vùng. Hãy xác định lại mọi thứ một cách đúng đắn nào.
Đưa cho ta tấm địa đồ huyện.”

Lão Hồng trải tấm địa đồ phác họa lên trên án thư. Địch Nhân Kiệt cầm bút
khoanh tròn một khu vực ở phía tây trấn, chỉ tay vào gia trang của Tào học
sĩ và nói, “Giờ hãy nhìn vào đây. Sau bữa cơm trưa ngày mười bốn, Cố phu
nhân rời khỏi căn nhà đó theo hướng tây rồi rẽ phải ngay tại giao lộ đầu tiên.
Họ Kim, phu nhân bị tiểu đệ bỏ lại ở nơi nào?”

“Thưa đại nhân, khi bọn họ đang băng qua mảnh rừng nhỏ nơi hai con lộ
liên huyện giao nhau ạ,” Kim Xương đáp.

“Đúng vậy,” Địch Nhân Kiệt nói. “Nông phu làm thuê cũng khẳng định rằng
Phạm Trọng rời đi theo hướng tây vào khoảng thời gian đó. Tại sao hắn
không đi về hướng đông, theo con lộ dẫn thẳng từ nông trang của mình đến
trấn?”

“Thưa, trên địa đồ thì nó quả thật trông ngắn hơn,” Kim Xương lý giải,
“nhưng con lộ đó rất xấu, chỉ là một con đường mòn, và sau cơn mưa thì
mặt đường rất khó đi. Thực ra đi con đường tắt đó sẽ tiêu tốn nhiều thời gian
của Phạm Trọng hơn là vòng qua cái quan.”

“Ta hiểu rồi,” Địch Nhân Kiệt nói. Ông lại cầm bút đánh dấu vào quãng
đường nằm giữa giao lộ của những con lộ liên huyện với cái quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.