HOÀNG QUYỀN - Trang 1014

Thạch không thể có ngày hôm nay. Nếu hắn chưa bỏ vợ cũ đã cưới vợ mới,
thì đừng nói là người khác, chính ta cũng không bằng lòng.”

“Chàng chấp nhận cưới tôi, là tôi không bằng lòng gả.” Hoa Quỳnh

cười ngạo nghễ, “Hoa Quỳnh tôi, há lại phải gả cho một người miễn cưỡng
muốn lấy tôi? Nếu tôi gả cho chàng như thế, thì dù cả đời chàng kính tôi
trọng tôi, cũng sẽ vĩnh viễn không yêu tôi.”

Phượng Tri Vi nhìn đăm đăm vào ánh mắt phức tạo của cô gái kia,

chợt hiểu ra sự tự tôn và kiêu hãnh của cô ta. Cô ta gả cho Yên Hoài Thạch
thế này, Trần thị và Yên Hoài Thạch khó tránh khỏi cảm thấy uất ức, một
cô gái quê mùa mang đứa con côi của kẻ khác, quả thật không xứng với gia
chủ Yên gia, huống chi tình cảm của Yên Hoài Thạch dành cho cô ta còn
chưa được coi là tình yêu.

Nếu đổi lại là một người con gái khác, có lẽ sẽ cậy công lao này mà

thản nhiên bước vào Yên gia, nhưng Hoa Quỳnh thì không thế.

“Chời đến khi ngài rời khỏi Hoàng Hải, tôi muốn đi theo ngài.” Hoa

Quỳnh nắm lấy tay nàng, tha thiết nói: “Ngài chỉ là một nữ tử áo vải, lại
một bước lên mây, được triều đình nể trọng sâu sắc, khiến tôi vô cùng
ngưỡng mộ. Xin cho tôi ở bên ngài, đưa tôi đi xem đất trời cao xa ngoài
kia.”

“Cô nên hiểu rõ, một khi cô ra đi, Hoài Thạch không còn mang nợ cô

nữa, rất có thể sẽ lấy người khác.”

“Nếu chàng dễ dàng quên tôi như thế, thì chàng đâu đáng để tôi lấy cái

chết ra đe dọa, lưu luyến không quên?” Hoa Quỳnh mỉm cười bình thản,
“Dẫu yêu, cũng phải có giới hạn tự tôn.”

Dưới ánh mặt trời, cô gái ấy đứng thẳng tắp, kiên cường vươn cao như

dáng thông xanh. Gương mặt cô ta trong trẻo dưới nắng, đôi mắt sáng ngời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.