HOÀNG QUYỀN - Trang 1012

Phượng Tri Vi đang chuẩn bị uống trà, nghe câu này tay muốn nhũn

ra, chén trà suýt rơi xuống đất, Hoa Quỳnh bèn đưa tay đỡ.

“Bà cô ơi, cô đừng có lần nào cũng dọa tôi hết hồn được không?”

Phượng Tri Vi cười khổ.

Hoa Quỳnh lại đặt chén trà xuống, nắm lấy tay nàng, “Dẫn tôi đi!”

Phượng Tri Vi chậm rãi ngước mắt nhìn cô ta, rồi lại từ từ cụp mắt

xuống. Thấy cô ta níu tay mình, nếu không biết chắc Hoa Quỳnh sẽ không
yêu nàng, thì suýt nữa nàng đã chắc mẩm cô ta lại là một Thiều Ninh thứ
hai đặt trái tim nhầm chỗ.

“Yên phu nhân …” Nàng đưa mắt ra hiệu chỗ bàn tay hai người giao

nhau, nhắc nhở cô làm thế là không hợp lễ nghĩa.

Hoa Quỳnh lại chẳng buông ra, ánh mắt sáng ngời nhìn nàng chăm

chú.

“Cô biết ta là …” Phượng Tri Vi thoáng nghi ngờ, mặt nạ của nàng hết

sức tinh cảo, nàng giả nam cũng rất có nghề, cô gái này làm sao nhìn ra
chứ?

“Ánh mắt điện hạ nhìn ngài.” Hoa Quỳnh mím môi cười nói, “Tôi là

người từng trải, tôi hiểu mà.”

Phượng Tri Vi im lặng hồi lâu, không ngờ sơ hở lại đến từ phía Ninh

Dịch. Cũng may kiểu người bề ngoài thô thiển bề trong lại tinh tế như Hoa
Quỳnh không nhiều lắm, càng chẳng được mấy người thấu hiểu tâm tư như
cô ta, nên không cần lo lắng quá mức.

Nàng liền hậm hực nói: “Thật ra điện hạ là một tên đoạn tụ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.