HOÀNG QUYỀN - Trang 1028

nữa mặt hắn sưng vù xanh tím, không giống như bị đánh đập, mà cứ như
mắc phải chứng bệnh gì.

Nhét Thuần Vu Mãnh đang gà khóc giãy giụa vào trong xe ngựa, quay

về Khế Viên, triệu đại phu tới, đại phu nói có thể hắn đã ăn lầm có độc
khiến cho thần kinh rối loạn, kê một đơn thuốc là ổn thôi. Phượng Tri Vi
nhẹ nhõm thở phào, sau đó lại cảm thấy kì lạ. Ban đầu nàng cứ đinh ninh
Thuần Vu Mãnh nhất định đã đói khát đến cùng cực mới đi ăn bậy cỏ cây,
nhưng trông hắn nào có gầy yếu gì cho cam, hai bé khỉ cũng được nuôi béo
tốt, đứng thẳng lên cũng cao gần bằng củ cải, trong hoàn cảnh này sao còn
có thể ăn vớ va vớ vẩn cơ chứ, thật khiến người ta khó hiểu.

Bấy giờ tì nữ dâng thuốc lên cho nàng, Phượng Tri Vi giờ chẳng bị ai

giám sát, đời nào chịu uống, tiện tay đặt sang một bên. Không ngở Thuần
Vu Mãnh nhìn thấy, bèn bưng lên ừng ực uống hết, rồi còn thỏa mãn chép
chép miệng, trông như dư vị còn chưa tan hết.

Phượng Tri Vi trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn, thuốc này từ mùi cho

đến vị đều kinh khủng muốn chết luôn, có sao Thuần Vu Mãnh lại uống vui
vẻ như thế chứ, nhìn vẻ mặt hắn còn tưởng đấy là quỳnh tương ngọc dịch
không bằng.

Lòng nàng khẽ động, sai người mang mơ ngọt tới, đặt trước mặt

Thuần Vu Mãnh. Quả nhiên Thuần Vu Mãnh như nhìn thấy phân, nháy mắt
đã nhảy ra tránh tít đằng xa.

… Khứu giác lẫn vị giác của Thuần Vu Mãnh, hình như đều loạn hết

rồi…

Nhớ tới “nhãn cổ” mà Ninh Dịch trúng phải, Phượng Tri Vi rơi vào

trầm tư, lẽ nào Thuần Vu cũng đã trúng cổ?

Mắt tai miệng lưỡi mũi, thất khiếu thông nhau, nếu có thể giải được cổ

độc của Thuần Vu Mãnh, thì phải chăng cũng giải được cho Ninh Dịch?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.