HOÀNG QUYỀN - Trang 1058

một nỗi sợ hãi và run rẩy không tên, tựa như thấy được gương mặt tái xanh
của vận mệnh trong cõi âm u, đang nhe nanh cười nhìn xuống mọi thứ tốt
đẹp và thuần khiết trên thế gian này.

Khiến cho thiếu niên vẫn luôn yên ổn sống trong thế giới của riêng

mình, hiểu rõ và đối mặt với những tang thương phức tạp trên thế gian này,
đây có đúng là chuyện tốt không?

Bước ra ngoài, có thể thấy đất trời tươi đẹp, nhưng càng thấy rõ hơn

lòng người đen tối và máu đổ trên cõi nhân gian.

Vì lẽ ấy, trong khoảnh khắc nàng cảm thấy cõi lòng lạnh căm, có phần

xao động.

“Cố huynh…” Nàng giơ tay muốn đỡ lấy đứa bé kia, nhìn tư thế cứng

nhắc của Cố Nam Y nàng thật sự khó chịu thay cho y,”Có một số chuyện
đừng nên miễn cưỡng, huống chi chăm sóc một đứa bé thì đừng nói là
huynh, mà ngay cả người khác cũng rất khó làm được. Chi bằng chúng ta
thử đổi sang cách khác xem…”

“Không.” Cố Nam Y tung người một cái, tránh né nàng, “Cái này có

cảm giác.”

Hai con bút hầu trên vai y kêu chí choé rồi nháy mắt nhướn mày, túm

lấy tóc Cố Nam Y đu qua đu lại, hoàn toàn không biết nếu đổi lại là trước
kia, tổ tông vạn cổ nhà chúng nó sẽ lập tức biến thành bánh thịt cổ.

Phượng Tri Vi khuyên bảo không ăn thua, nháy mắt đã thấy Cố Thiếu

gia ôm đứa bé đi thẳng đến ổ chăng của nàng. Trong cơn kinh hãi, nàng vội
vàng đuổi theo, đẩy ổ chăn vào tít bên trong giường, quay đầu mỉm cười
gượng gạo với Cố thiếu gia.

Cố thiếu gia làm sao ngờ được nữ nhân này có tật giật mình, tự động

đặt đứa bé lên giường nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.