HOÀNG QUYỀN - Trang 1056

Nàng mân mê giấy viết thư rất lâu, khoé môi hé nở nụ cười nhàn nhạt

như trước, lại không mang hơi lạnh hiu hiu ngày thường, mà ấm áp mềm
mại, khiến người ta nhớ đến cọng lông chim trắng muốt và màu tơ lau trắng
tuyết.

“Kẹt”. Cửa đột ngột mở ra.

Phượng Tri Vi quáng quàng đứng dậy, luống cuống thu dọn giấy viết

thư trên bàn, trong lúc cuống quýt không tìm được chỗ để, đành phải nhét
vào cái hộp kia, ôm hộp đi quanh phòng một lượt, sau đó nhét vào trong
chăn.

Đúng như nàng dự đoán, người bước vào là Cố Nam Y, ngoài ra cũng

chẳng còn ai nói vào là vào phòng nàng. Có điều bộ dạng của Cố Nam Y,
thật sự vượt ngoài dự đoán của nàng.

Phượng Tri Vi ngơ ngác nhìn Cố thiếu gia ào ào bước thẳng vào

phòng, cảm thấy hôm nay đã có quá nhiều chuyện ngạc nhiên lẫn vui
mừng, đặc biệt là ngạc nhiên.

Phía đối diện, hai bên vai Cố thiếu gia mỗi bên có một con khỉ lông

vàng oai phong lẫm liệt, trái gãi phải cào, ngó quanh nhìn quất khiến người
ta lầm tưởng vị này là một kẻ diễn xiếc khỉ rong mất thôi.

Thế đã hết đâu.

Cố thiếu gia vươn cánh tay cứng đờ ôm một đứa bé…

Phượng Tri Vi ngơ ngác nhìn Cố thiếu gia “hoàn toàn mới” vai gánh

khỉ vàng tay ôm trẻ con, mất một lúc mới lấy lại giọng nói của
mình,”Huynh...huynh làm gì thế?”

“Đứa bé, khỉ.” Cố thiếu gia nói,”Ta, thử xem sao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.