HOÀNG QUYỀN - Trang 1159

Phải rồi, bà mới bốn mươi lăm tuổi, bằng tuổi này người ta chẳng qua

mới bế thằng chắt thôi mà.

“Mẫu Đơn Hoa.” Phượng Tri Vi rất biết lắng nghe, mỉm cười với Lưu

Mẫu Đơn nữ sĩ.

Lưu Mẫu Đơn trong lòng nở hoa, cảm thấy nàng dâu này thật tốt, thấu

tình đạt lý am hiểu lòng người, vừa không giống con gái thảo nguyên quá
mức phóng khoáng, lại không giống con gái Trung Nguyên quá mức thận
trọng. Tốt, thật sự rất tốt.

Trong trướng “mẹ chồng nàng dâu” đang thân thiết hài hòa tiến hành

giao lưu ngực, ngoài trước Hách Liên Tranh thấp thỏm lo lắng hỏi Bát Bưu:
“Làm sao bây giờ?”

“Đại phi … ừm, rất có chừng mực, chắc sẽ không quá … bất lịch sự

đâu.” Tam Chuẩn an ủi gã mà bản thân cũng không tin tưởng cho lắm,
giọng nói càng lúc càng nhỏ.

Lưu Mẫu Đơn Đại phi xưa nay vẫn là “bông hoa loa kèn trên thảo

nguyên, lên đến tận cùng trời biếc, xuống tận suối vàng vẫn không tìm thấy
cành hoa thứ hai, trước không có, sau cũng không có”, ngoài Thuận Nghĩa
lão vương ra, thì từ Cát Cẩu Nhi Hách Liên Tranh cho đến đứa bé chăn cừu
của những bộ lạc xa xôi, ai ở chung với người phụ nữ cao quý nhất thảo
nguyên này quá một khắc đều sẽ gần như suy sụp nặng nề.

Đã bước vào đó bấy lâu, Phượng Tri Vi vẫn còn sống chứ?

Màn trướng vén lên, có người bước ra, Hách Liên Tranh lập tức nhảy

dựng, vừa quay đầu lại đã thấy hai đời đại phi hòa thuận vui vẻ tay nắm
chặt tay đi ra.

Lưu Mẫu Đơn nắm tay Phượng Tri Vi rất tình cảm. “… Tuyệt đối phải

nhớ ngày nào cũng uống, tốt nhất là uống sau khi chăn gối …”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.