HOÀNG QUYỀN - Trang 1287

Phật sống Đạt Mã từ đầu đến cuối vẫn run rẩy, cổ họng phát ra tiếng

nức nở khe khẽ, không thể đáp lại gì trước những câu chất vấn ép sát từng
bước của Phượng Tri Vi.

Ánh mắt Khắc Liệt chớp động, há miệng muốn nói, nhưng Cố Nam Y

đứng đối diện với hắn đã lấy hồ đào của mình ra ăn tỉnh rụi, thi thoảng còn
nhắm quả hồ đào về phía miệng hắn. Khắc Liệt tin rằng, nếu mình thật sự
thốt ra một chữ, cổ họng nhất định sẽ bị nhét vào một hạt hồ đào ngay lập
tức.

Hắn thoáng đưa mắt nhìn về phía sau, sắc mặt có vẻ lo âu. Nhưng

trước mặt có một ôn thần như thế đứng chặn, dù chỉ muốn tiến lên một
bước cũng bất khả thi.

“Đạt Mã A Lạp.” Phượng Tri Vi đứng trên cao nhìn xuống ông ta.

“Ông là con của Trường Sinh Thiên thần thánh, biết trước thiên mệnh, bảo
vệ thảo nguyên. Ánh sáng của Trường Sinh Thiên không dung tha bất cứ
loài yêu ma quỷ quái nào, cũng không có bất kì ai che giấu được đôi mắt trí
tuệ của ông, hắt bát nước bẩn lên đầu ông. Cho nên, phải hay trái, đúng hay
sai, Phượng Tri Vi đứng ở đây, chờ vị cha già của chúng ta trả lời.”

Nàng cất giọng đanh thép, mặt mày lại chính đại quang minh, hán tử

thảo nguyên ngẩng đầu lên nhìn nàng, bất chợt cảm giác cô gái người Hán
mình vẫn luôn coi thường này, giờ đây xem ra có vẻ cao quý và oai phong
lẫm liệt.

Trong vòng một ngày, họ thấy nàng bị buộc tội bị sỉ nhục mà trước sau

vẫn bình tĩnh thong dong, giơ tay lên là lật lại thế cục bất lợi, bộc lộ tài
năng song không hùng hổ bức người, dám nghĩ dám làm mà vẫn chừa lại
đường lui. Dù vào lúc này, đối mặt với Phật sống Đạt Mã luôn chĩa mũi dùi
vào mình, nàng vẫn quang minh chính trực như trước, cho đối phương một
cơ hội để thanh minh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.