HOÀNG QUYỀN - Trang 1439

cánh bướm mỏng, chỉ một ánh mắt đặt lên cũng khiến người ta cảm thấy
dường như không thể gánh vác.

Những ngón tay bên dưới ống tay áo rộng hơi cuộn tròn, rồi buông ra,

buông ra, lại cuộn tròn.

Sau mấy lần đấu tranh dưới ống tay áo, cuối cùng hắn chỉ vào một

món hình cụ nhỏ nhất, là hình cụ đâm xuyên ngón tay, nói: “Cái này.”

Hộ vệ nhặt hình cụ đưa qua, nàng nhìn một hàng kim dài kia, cười

khổ: “Ta rất mong lúc này ta có thể khai ra ngọn nguồn gốc tích tám đời tổ
tông nhà mình.”

“Ta cũng mong là thế.” Tấn Tư Vũ dửng dưng nói, “Đừng chắc mẩm

ngươi nhất định rơi vào tội chết. Ngươi chẳng qua là một nữ tử, có lẽ ngươi
bị ép theo đảng giặc, chỉ cần bản vương đồng ý thì giữ lại mạng ngươi
không thành vấn đề. Ta chỉ sợ ngươi không biết đúng sai, tự đâm đầu ddi
tìm đường chết.”

“Ta nghĩ nếu nói mình bị ép uổng… thì có lẽ ngài sẽ không tin.” Cô

gái cười khổ, thành thật vươn ngón tay ra, nằm sấp xuống không hề cựa
quậy.

Ngón tay gác lên lớp rơm rạ, tuy nơi khớp xương mọc ra một lớp chai

mỏng, nhưng ngón tay thon dài mỹ lệ, móng tay trong suốt, tinh xảo như
một lóng hành ngọc. Binh sĩ dụng hình trông thấy những ngón tay như thế,
nghĩ đến chuyện phải dùng kim dài xuyên qua khớp ngón tay, phá hủy hình
dạng đẹp đẽ thế này, cũng cảm thấy có chút không đành lòng.

Nữ tử kia cũng tỏ ra thương tiếc, đặt ngón tay trước mặt lật qua lật lại

ngắm nghía, lẩm bẩm: “Xin lỗi, ta bạc đãi ngươi rồi, từ rày trở đi chúng ta
sẽ vĩnh biệt vẻ đẹp hoàn mỹ…”

Tấn Tư Vũ quay sang hướng khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.