HOÀNG QUYỀN - Trang 1509

Nàng còn sống, thì không ngừng có cứu binh đến mưu toan cứu viện,

từ những cứu binh này có thể đoán ra thân phận củạ nàng, cũng có thể bắt
được con cá lớn hơn.

Cho nên, không ai được phép thất thủ.

Lưu Tam Hổ mím chặt môi, thầm nghĩ lỡ đâu mình thật sự rơi vào

đường cùng, đến lúc đó cắn lưỡi hay cắt cổ thì chết nhanh hơn?

Ngoài cửa nội viện, một nam tử mặc đồ tiểu tư đang đứng chờ gã. Tư

thế đứng khoanh tay bên cạnh cửa của người này trông còn quy củ và giống
một gia đình khép nép sợ sệt hơn cả Lưu thị vệ.

Lưu thị vệ nheo mắt nhìn y, không nén nổi một nụ cười.

Đưa cái tráp sang, tên tiểu tư ngẩng đầu lên tiếp, ngón tay hai người

chạm nhau dưới đáy tráp, rồi ai nấy đều thu tay về.

Ống tay áo hai bên đều thoáng lay động.

Bốn phía đều có người, hai bên ngẩng đầu nhìn nhau, ánh mắt chạm

nhau dường như tóe ra tia lửa, sau đó lập tức thu về.

Hai người vào phủ cùng một đợt với nhau, nếu không hàn huyên lấy

một câu nào thì không ổn cho lắm, tuy thật ra cả hai hoàn toàn không muốn
hàn huyên.

"Vị huynh đài này xưng hô thế nào nhỉ?" Lưu thị vệ nhìn đối phương,

nheo mắt mỉm cười, "Ngày đó trong gian nhà gác cổng, chúng ta đã gặp
nhau một lần, suýt nữa là được phân công làm cùng nhau rồi."

"Cầu Thư." Nam tử ngẩng đầu mỉm cười, "Ta không may mắn được

như huynh đài, huynh xem, chỉ được làm tiểu tư trong thư phòng thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.