HOÀNG QUYỀN - Trang 1512

rất tự nhiên. Mà thị vệ kia lại hờ hững quay đi, dáng vẻ tựa như hoàn toàn
không hề để ý.

Gã nhìn hay không quả thực không hề quan trọng - xung quanh chẳng

biết có bao nhiêu nơi có thể nhìn.

Thay xong mớ y phục sũng nước, Cầu Thư cảm tạ thị vệ rồi ôm y

phục định đi. Thị vệ kia bèn kéo y lại, bảo: "Bộ y phục này của ngươi đã bị
ta làm bẩn, ta phải bồi tội, mang nó đến giặt ở phòng chứa đồ nằm về phía
Tây bãi đất luyện công, nơi đó dành riêng cho thị vệ giặt trang phục luyện
công."

Nói đoạn giành lấy y phục của Cầu Thư như thể sợ y từ chối. Cầu Thư

mỉm cười nhàn nhạt, cũng không hỏi gì, chỉ nói: "Vậy ta đi đưa giấy tờ cho
Vương gia."

Y từ biệt thị vệ kia, nâng tráp tiếp tục cất bước, vết thương trên tay đã

ngừng chảy máu. Vết thương này sâu hơn dự liệu của y, máu tươi xối ra
trong gió buốt ngày đông nhanh chóng kết thành một cụm ngọc băng - Vừa
nãy gã thị vệ hết sức nhiệt tình này chỉ chăm chăm để ý đến y phục của y
mà chẳng thèm liếc mắt lấy một cái đến vết thương.

Y khẽ giơ tay, tùy tiện chùi vết máu lên tường, cứ như sợ làm bẩn cái

tráp và y phục, những vết máu kia in màu rực rỡ trên mặt tường gạch xanh.

Vết thương lại trào máu tươi, mơ hồ lộ ra một vệt màu trắng. Đó là

một viên sáp nhuốm máu khảm vào trong vết thương.

Vừa rồi, trong nháy mắt ngã xuống, viên sáp vốn nằm trong ống tay áo

đã lăn vào lòng bàn tay, rồi bị y nhẫn tâm nhét vào vết thương của chính
mình. Viên sáp không lớn, chỉ lộ ra ngoài một mảng nhỏ, lại bị máu tươi
ngưng kết trong lòng bàn tay vốn máu thịt lẫn lộn, xem ra không có bất cứ
điểm gì đặc biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.