HOÀNG QUYỀN - Trang 156

Cố Nam Y hoàn toàn dửng dưng trước sự nịnh nọt săn sóc của Phượng

Tri Vi, y làm gì cũng giữ nguyên một thái độ - ánh mắt chỉ quanh quẩn
trong phạm vi một thước ba tấc trước mặt.

Nhưng ưu thế dùng cơm của y lại toát lên vẻ ưu nhã, dù đôi lúc có vẻ

ngượng tay giống như không quen làm vậy. Phượng Tri Vi nổi lên một ác ý,
phải chăng đứa trẻ này ngày thường đều để người ta bón cơm cho?

Đến thư viện vài ngày, nàng cũng coi như hiểu biết một chút về nơi

đây. Thư viện rõ ràng là ngoài lỏng trong chặt, huyền cơ khắp chốn. Dạo
này nnagf thường xuyên nghiên cứu quyển sách làm bằng da nhu lông vàng
kia, có lần đã vô ý phát hiện ra vườn hoa nhỏ không hề bắt mắt nằm giữu
Chính sử viện và Quân sự viện hóa ra lại cực kỳ giống với trận pháp nào đó
được nhắc đến trong sách.

Chẳng trách thư viện không cho phép đi lung tung vào ban đêm, chẳng

trách một học sinh lai lịch bất minh như nàng, lại còn dẫn theo một nhân
vật nguy hiểm vừa nhìn đã thấy không bình thường như Cố Nam Y, mà thư
viện vẫn dám nhận vào một cách dễ dàng.

Có chống lưng nên chẳng ngán ai, nàng phát hiện ra, kẻ nào to gan

dám quấy rối ở đây, chỉ e sẽ lập tức bị chém thành tám mảnh.

Đương nhiên đây là phát hiện của nàng, chưa chắc người khác đã biết,

chí ít tất cả sự bài trí trong thư viện đều vô cùng bí ẩn, bề ngoài coi như yên
ổn an lành, chẳng khác gì một thư viện bình thường.

Nàng vùi đầu ăn cơm, không hề để ý có một thiếu niên đứng dậy tiến

lại gần, tiếng cười nói ồn ào bốn phía bỗng dưng im bặt.

Người kia đi thẳng tới chỗ nàng, thoải mái chắp tay, chào: “Ngụy

huynh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.