HOÀNG QUYỀN - Trang 1603

mấy trượng, hàn quang tỏa ra từ Phân Thủy Thích vẫn không ngừng bám
sát, nhanh như ánh chớp. Chỉ nghe “xoẹt” một tiếng, sắc máu đỏ nhàn nhạt
loang ra. Tấn Tư Vũ ra sức xoay người, trên cánh tay một vệt máu chầm
chậm chảy dài, song hắn không có thời gian lo liệu vết thương, bèn vươn
tay ra xé một mảnh gấm trôi. Màn trướng đỏ thẫm bồng bềnh mở ra, che
khuất thân hình hắn.

Người kia võ công cao cường, mà hình như cũng hiểu rất rõ về cấu tạo

cơ thể người, đã ra tay là nhắm vào toàn chỗ yếu hại. Hắn chẳng thèm để ý
đến tấm màn che người Tấn Tư Vũ, giơ tay đâm một nhát, vẫn đâm trúng
vị trí trái tim.

“Xoẹt.”

Chỉ nghe một tiếng trầm thấp của vật nhọn đâm vào da thịt, người kia

ra tay chuẩn xác kinh người, trong sắc nước đùng đục dưới ánh sáng mờ
chợt lóe lên một tia sáng bạc.

Nghe như có người khe khẽ rên.

Lúc này sau một thoáng kinh hồn dưới đáy nước, chẳng ai nhìn thấy

rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Xung quanh có một vài hộ vệ không bị nước
đập trúng cũng đã phản ứng lại, chia ra một nhóm đi quản thúc đám đông,
nhóm còn lại tính đường cứu Tấn Tư Vũ. Khi sự việc xảy ra thì vừa hay
Lưu Nguyên đang đi giải, nghe tiếng nổ đùng đùng chạy về đến nơi liền
kinh hãi đến há hốc miệng. Thấy đoàn người ngâm mình giữa dòng nước,
phân tán mỗi người một nơi, hắn vội vàng giậm chân kêu to: “Vương gia ở
dưới đáy nước căn lều, mau cứu mau cứu! A, có một người bay lên rồi!”

“Vút!”

Roi này đánh cho Lưu Nguyên sung sướng đến run rẩy, xoay người lại

đã thấy Đại vương nhà mình một tay chống nạnh một tay cầm roi, mày
dựng ngược mắt trợn lên nhìn hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.