HOÀNG QUYỀN - Trang 1604

Lưu Nguyên vô thức muốn nhào tới túm ống quần gã, cảm thấy kỹ

xảo vung voi của Đại vương hôm nay phát huy vô cùng đặc sắc, đánh cho
người ta ngứa ngáy, mê hồn đến phát điên, hai mắt lóe sáng, sắc mặt ửng
hồng lao tới, run rẩy nói: “A a người tốt, người thật đẹp!”

“Có thoải mái hay không hả!” Lão Lưu đại vương quất tới một roi.

“Đánh người vào chỗ này sẽ cực kỳ sung sướng, phải không!”

“Phải!”

“Vút!”

Lão Lưu vung roi quất vào huyện Thiên Linh trên đỉnh đầu, đánh cho

Lưu đoạn tụ hôn mê bất tỉnh, tiện tay nhét hắn vào một cái lỗ trên tường.

Đêm nay Khắc Liệt cũng ở bên ngoài, có người đẩy xe lăn của hắn ra,

đặt ở một nơi không xa căn lều ấm. Mấy ngày gần đây Khắc Liệt trông có
vẻ đã sắp nói chuyện được rồi, đêm nay mấy lần chỉ vào căn lều ấm a a đòi
vào nhưng bị thị nữ ngăn cản. Khi dòng nước ập tới, thị nữ trông nom cho
hắn bị đẩy ra, xe lăn bị xô đổ trên mặt đất. Khắc Liệt vùng vẫy trong nước,
may mà túm được xe lăn mới không bị đẩy đi xa. Hắn ra sức bám chặt vào
xe lăn, cũng không biết dòng nước đã khai mở bộ phận nào đang bị phong
bế, a a một lúc lại chật vật thốt ra một câu mơ hồ: “Nàng là…”

“Nàng là ai?”

Trong đám đông hỗn loạn không ai nghe thấy hắn nói gì, nhưng lại có

một người ôn nhu thân thiết hỏi hắn câu này. Khắc Liệt ngẩng đầu lên, liền
thấy một nam tử vận áo xanh đội mũ tròn, tuy toàn thân cũng ướt đẫm
nhưng trông không hề chật vật, đang cúi người hờ hững nhìn hắn.

Trong đôi mắt y là tuyết rơi lạnh lẽo phủ kín vạn dặm giang sơn, trên

mặt đất nở đầy những đóa mạn đà la màu vàng nhạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.