HOÀNG QUYỀN - Trang 1615

chế ra loài cổ này không nhằm hại người cũng không để cứu người, chỉ để
khuây khỏa nỗi tịch mịch mãi khó tan trong lòng… Trong phút lâm chung
nàng đã nói, dù có song sinh cổ, nhưng thế gian liệu có bao nhiêu người
sống chung đôi chết chung mồ? Nghe nói nàng đã tiêu hủy loài cổ này, ai
ngờ… Nó vẫn còn tồn tại…”

“Thất truyền đã mấy trăm năm…” Tông Thần im lặng rất lâu, cuối

cùng mới mở miệng đầy cay đắng. “Ngay cả ta cũng không nhận ra, nhưng
trong lòng chúng ta đều mơ hồ nghi hoặc, tại sao Tấn Tư Vũ tỏ ra không hề
sợ hãi? Tại sao dám nạp cô làm thiếp? Ta thừa nhận hắn phòng bị rất kĩ
càng rất cẩn thận, tuyệt không có chỗ nào khả nghi, nhưng ta luôn cảm thấy
đáng ra nên cẩn thận hơn chút nữa mới đúng. Mãi đến vừa rồi, khi nước
trong hồ chảy về phía căn lều, ta đi ám sát hắn, Phân Thủy Thích của ta lẽ
ra có thể đâm thủng bảo giáp hộ thân không quá dày dặn, nhưng trong nháy
mắt ta chợt nhìn ra trên huyệt Thái Dương của hắn có một vệt màu xanh
đậm.”

Phượng Tri Vi trầm mặc, ý cười thấp thoáng.

“Ta chợt nhớ đến Phù Phong song sinh trong truyền thuyết. Ta nhớ

loáng thoáng mình đã từng đọc trong quyển sách nào đó rằng loại cổ này
không màu không vị, không có bất kỳ dấu hiệu rõ rệt nào, nhưng sau khi
chịu lạnh sẽ xuất hiện chấm xanh dạng ngưng kết. Thế nên ta do dự giây
lát, Tấn Tư Vũ liền thừa cơ trốn chạy. Sau đó ta càng nghĩ càng thêm nghi
hoặc, nửa đường quay lại tìm được quyển sách này, rồi thấy cô cũng có một
vệt xanh ở vị trí tương tự thì mới dám khẳng định.”

Phượng Tri Vi thở dài.

“Tri Vi, loài cổ này chưa bao giờ được sử dụng, cho nên cũng chưa ai

nghiên cứu cách giải.” Tông Thần ngoái đầu lại thành khẩn nói, “Nhưng cô
phải tin vào ta, cho ta thời gian, ta có thể giải được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.