HOÀNG QUYỀN - Trang 214

người vậy mà lại đâm đâu vào con đường chết.

Cuốn Trạc Anh, trải qua hơn sáu trăm năm, đến nay vẫn không ai hiểu

và giải được, từ lâu đã hình thành quan niệm ăn sâu bén rễ trong lòng người
- đó là thiên thư, không phải là thứ người phàm có thể trả lời được.

Phượng Tri Vi ánh mắt trong veo như nước, làm như không thấy ánh

mắt quái dị từ bốn phương đổ tới, thản nhiên tiến về phía trước.

Sau màn sa trắng có người khẽ "ồ" lên, các hoàng thân quý tộc vốn

đang uể oải tán gẫu cũng nhao nhao đứng dậy ló đầu nhìn quanh, hết sức
hiếu kỳ với tên tiểu tử là người đầu tiên trong nhiều năm qua dám to gan
muốn sờ tới cuốn Trạc Anh này.

"Ngươi biết quy củ không?" Thái giám nâng cuộn lụa vàng kéo dài

giọng, liếc xéo Phượng Tri Vi.

“Không đáp nổi, sẽ không được chết yên lành." Phượng Tri Vi mỉm

cười.

Câu này đáp rất dửng dưng, nhưng hàm ý trong đó lại khiến bao người

chấn động. Ninh Dịch ở trong trướng quan cũng ngồi thẳng người dậy,
hàng mày cau lại.

Dùng thái độ ôn hòa dịu dàng làm chuyện dữ dội như sấm sét, phong

cách này, rất giống một người...

Thái giám nghiêng đầu nhìn vào trong màn sa, nhận được ý chỉ, bèn

vén lớp giao sa(*) màu vàng che bên trên cuộn lụa lên.

(*) Loại vải dệt cực mỏng tương truyền do giao nhân dệt nên, cũng có

nghĩa là loại sa mỏng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.