HOÀNG QUYỀN - Trang 222

Quốc sĩ!

Các học trò chỉ đơn thuần kích động vì hai chữ thanh quý theo đuổi cả

trong mơ kia, còn những đại lão trong triều lại đưa mắt nhìn nhau với ẩn ý
sâu xa.

Tiểu tử này thật là may mắn... Nếu không vì biên cương nhiễu loạn,

mấy năm nay bệ hạ trễ nải triều chính, quốc sự nảy sinh nhiều tệ nạn khiến
lòng dân bất an, bệ hạ cần phải nhanh chóng ổn định lòng người, thì làm gì
có chuyện người nhanh chóng ban danh hiệu "Quốc sĩ" cho một thằng nhãi
miệng còn hôi sữa như ngươi chứ?

Còn có người suy nghĩ sâu xa hơn - Thái tử tầm thường, các Hoàng tử

lại có thế lực lớn, triều thần đều kết bè kết đảng, thuyết phế trưởng lập hiền
xưa nay vẫn không ngừng được rao giảng, trước đó mấy ngày bảo ấn Thái
tử bị giữ càng khiến các Hoàng tử khác chộn rộn. Hoàng tử tranh ngôi vốn
không phải là phúc của triều đình, mà Hoàng đế lại không tỏ thái độ gì,
hiện nay thư viện Thanh Minh là môn hạ của Thái tử, lão gia tử chơi trò
này, vô hình trung đã đưa ra cảnh cáo với bè đảng của các Hoàng tử - Thái
tử vinh sủng chưa suy, mau ngừng lại!

Nếu quốc gia cần một Quốc sĩ, thì cho dù tên tiểu tử này có tùy tiện vẽ

ra mấy thứ vớ vẩn, cũng thành Quốc sĩ!

Thậm chí có người bắt đầu suy ngẫm - chuyện này chẳng phải từ đầu

đã móc nối cẩn thận rồi sao?

Trong lòng nổi sóng dữ dội, nhưng ngoài mặt vẫn thuận hòa vui vẻ, tất

cả đều mỉm cười chào đón Phượng Tri Vi.

Phượng Tri Vi không kiêu không nịnh, bình thản đối mặt, phong độ

ung dung trời sinh khiến các đại lão trong lòng còn mang nghi ngờ lại bắt
đầu nghi ngờ chính sự hoài nghi của mình - nhìn điệu bộ này cũng ra dáng
Quốc sĩ đấy chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.