HOÀNG QUYỀN - Trang 223

Các Hoàng tử đều đổ dồn ánh mắt vào nàng, chẳng qua những ánh mắt

này chưa chắc đã mang ý tốt - nhân tài từ thư viện Thanh Minh đi ra, tự
động được coi là người của Thái tử.

Ninh Dịch ngồi một bên đã lấy lại vẻ bình tĩnh, chậm rãi uống trà,

hàng mi dài rủ xuống, che đi ý cười nhàn nhạt.

Được, ngươi được lắm, rơi vào tuyệt cảnh lại có thể tìm được đường

đi, có điều... chỉ sợ ngươi tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa thôi!

Vì chỉ là tạm thời yết kiến Hoàng đế, và vì nàng được mang danh

"Quốc sĩ", cho nên lễ yết kiến tương đối giản đơn. Hoàng đế và Thái tử tỏ
ra hết sức hiền hòa, nhất là Thái tử còn nắm tay Phượng Tri Vi ân cần hỏi
han, quả là khiến người ta lầm tưởng hắn và Phượng Tri Vi đã xa cách
nhiều năm, nhớ nhung da diết. Lòng bàn tay ẩm ướt mềm oặt của hắn khiến
Phượng Tri Vi khó chịu vô cùng, nàng liền mỉm cười, định bụng âm thầm
rút tay mình ra từng chút một.

Nàng còn chưa giở xong Càn Khôn Đại Nã Di, thì đã có người không

chịu nổi nữa.

"Tránh ra!"

Một tiếng quát lạnh lùng mới rồi còn ở ngoài xa, âm cuối chưa dứt đã

vang lên dưới quảng trường. Trong thoáng chốc mọi người chỉ thấy một cái
bóng màu xanh thiên thủy như một vệt sao lóe lên từ phía chân trời, nháy
mắt đã bay tới.

"Có thích khách! Hộ giá!"

Ngự Lâm quân canh phòng xung quanh và Trường Anh vệ cận vệ của

Hoàng đế đồng thanh quát to, nhảy ra ngăn cản, nhưng còn chưa chạm vào
rìa cơn gió xoáy kia đã bị gạt văng ra bốn phía, lăn lông lốc thành một đống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.