HOÀNG QUYỀN - Trang 26

giết cho đầu người lăn lông lốc máu nhuộm đỏ cát vàng, một trận thành
danh thiên hạ kính ngưỡng, được người đời xưng tụng là Hỏa Phượng..."

"Đủ rồi." Phượng phu nhân bình thản ngắt lời nàng, cân đo phân lượng

cải trắng và miến, cẩn thận đổ lại một chút.

Phượng Tri Vi giả điếc.

"... được người ta xung tụng là Hỏa Phượng Nữ soái - Thu Minh

Anh..." Nàng đột ngột đứng dậy, chống tay lên bàn, đối mặt với Phượng
phu nhân bằng gương mặt yêu kiều như hoa nở giữa gò tuyết, đôi mắt xoáy
thẳng vào đáy mắt bà, "... đã chết, đã chết rồi."

"Rầm!"

Đũa bát trên bàn rung lên bần bật, phát ra những tiếng lanh canh.

Phượng phu nhân đập tay lên mặt bàn, dựng mày trợn mắt, trong thoáng
chốc ánh mắt bà lóe lên như điện, tỏa ra sát khí bức người, mơ hồ toát ra
phong thái Nữ soái hô hoán phong vân năm nào.

Phượng Tri Vi lại chỉ mỉm cười, không hề nhúc nhích.

Dư chấn chưa ngừng, bát đựng cải trắng đã mẻ mất một bên nghiêng

đi, nước canh hắt thẳng về phía Phượng Tri Vi. Nàng cúi đầu nhìn, nở một
nụ cười mỉm, nhưng vẫn ngồi yên tại chỗ, ngay đến hàng mi cũng không
thèm chớp.

Trái lại Phượng phu nhân đang trợn mắt nhìn nàng chằm chặp bỗng

ngẩn ngơ ngắm gương mặt nàng, rồi thở dài thườn thượt, đưa ngón tay ấn
xuống một cái, bát đũa xoay tròn trên bàn lập tức rủ nhau đứng yên hết.
Một vệt nước canh bắn lên ngón tay Phượng phu nhân, bà tiếc của định đưa
lên miệng mút, nhưng vừa ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt của Phượng Tri Vi,
bà lập tức lau tay lên tạp dề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.