HOÀNG QUYỀN - Trang 263

“Huynh đang nói cái khỉ gì thế?” Thuần Vu Mãnh còn chưa kịp nhập

cuộc, thì Yên Hoài Thạch đã ngạc nhiên hỏi: “Chẳng phải thích khách đã
chết rồi sao? Hoàng đế muốn động binh đao à?”

Phượng Tri Vi trầm ngâm không nói, nghĩ thầm chỉ e muốn động binh

đao còn có một người khác. Vả lại hôm nay khi các Hoàng tử công kích
Ninh Dịch, nét mặt Hoàng đế cũng cực kỳ đặc sắc; có một số việc, chưa
chắc đã giản đơn như vẻ bề ngoài.

“Đừng hỏi, tin ta thì mau đi.” Phượng Tri Vi trả lời qua quýt, quay

lưng lại đã thấy Cố thiếu gia ôm khư khư cái gối bảo bối của y.

Ban đêm, sau khi ngự giá rời thư viện Thanh Minh, Đế Kinh có loạn.

Bởi năm đó là năm Canh Dần, nên sử gọi là “Canh Dần chi biến.”

Biến loạn này ban đầu không hiển lộ, người trong cuộc vẫn hồn nhiên

không biết. Cho đến nhiều năm sau, khi người có tâm chậm rãi hồi tưởng
và suy diễn, mới chợt tỉnh ngộ mà “à” lên một tiếng.

Đầu tiên Thiên Thịnh đế triệu Thái tử vào cung, phụ tử mật đàm, rồi

Thái tử rời cung với sắc mặ hốt hoảng bất an.

Ngay trong đêm đó, Sở vương bị giam lỏng ở hành cung gặp thích

khách, cung nữ toan hạ độc trong thức ăn, bị Trường Anh vệ phát hiện.

Thiên Thịnh đế trong một ngày lại cấp tốc triệu Thái tử lần thứ hai,

không biết vì sao xảy ra xung đột, nghe đồn cung nhân đứng ngoài điện
nghe rõ mồn một tiếng bàn trản (*) vỡ vụn.

(*) Bàn trản: Một loại chén có đĩa kê bên dưới.

Hôm sau Hoàng đế lệnh cho Ngũ hoàng tử tạm lãnh chức tổng quản

Trường Anh vệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.